"Trưởng thôn, Tô Trà tính cũng không thèm tính, cứ thế viết bừa xuống.""Đúng vậy, viết bừa.
Thế này mà xem được à?"Trưởng thôn nghe thấy có người nói như thế thì quay đầu nhìn về phía Tô Trà, vẻ mặt ông ta nghiêm túc: "Tô Trà, thật sự có chuyện như vậy ư? Cháu nói đi!"Trưởng thôn cảm thấy một cô gái nhỏ thoạt nhìn ngoan ngoãn như Tô Trà, có lẽ sẽ không đến mức không hiểu được tầm quan trọng của chuyện này đâu nhỉ?Quả nhiên, Tô Trà trả lời: "Trưởng thôn, cháu không viết bừa mà.
Đây này, cháu tính đúng hết rồi, chẳng qua cháu tính quá nhanh, nên mọi người mới không tin.""Tính quá nhanh á? Nhanh đến mức nào?" Trưởng thôn hỏi một câu.Những người khác đứng cạnh nghe thấy nhưng không hé răng, trong lòng lại không nhịn được thầm phỉ nhổ một câu...!Quá nhanh chỗ nào, căn bản là nhanh một cách thái quá.Trưởng thôn thấy những người khác đều không nói gì, thì chỉ vào mấy người đàn ông đang chờ đến lượt mình cân ở bên cạnh, ông ta cất tiếng:"Mấy người, cho lên cân đi.
Tô Trà, cháu tính xem, ông cũng thật sự muốn xem là nó nhanh đến mức nào."Thấy trưởng thôn chỉ tay về phía mình, mấy người đàn ông lập tức làm theo lời trưởng thôn.Sau đó, cảnh tượng được tái hiện.Chỉ thấy mấy người đàn ông vừa đặt lên cân xong, Tô Trà chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức viết xuống hai con số.Trưởng thôn nhìn động tác của