Tuy nhiên, cô lại hơi yếu về môn toán.
“Lê Tuyết” lại mạnh về toán học, so sánh ra thì môn toán của cô kém hơn, nhưng cô lại giỏi hơn “Lê Tuyết” về môn Ngữ văn và tiếng Anh.
Giáo viên dạy toán đã nhìn chằm chằm vào cô mấy ngày nay.
Sau khi cùng đám Giang Minh Châu ăn cơm vài bữa, họ trở nên thân thiết hơn, thỉnh thoảng cũng có thể bắt chuyện vài câu.
Sau khi so sánh đáp án xong, trong lòng bọn họ gần như đã có điểm.
Tâm trạng Hướng Phỉ Phỉ tốt, dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu hỏi bạn trai đối diện: "À đúng rồi, nghe nói các bạn gái trong lớp anh đều đang theo đuổi nam sinh lớp 10 đúng không?""Ha, tin tức của em khá nhanh nhạy đấy!"Bạn trai của cô ấy khều vào cánh tay của Giang Minh Châu bên cạnh, cười nói đùa: "Hồi đó còn theo đuổi cậu ấy cơ mà, vốn tưởng có thể kiên trì lâu, không ngờ bây giờ lại nhìn trúng đàn em!""Tớ từng nhìn thấy đàn em đó rồi, đúng là trông rất đẹp trai!"Cậu ấy quay lại nhìn cậu nói: "Thế nào? Thất vọng à?"Giang Minh Châu hơi khó chịu, tức giận trừng mắt nhìn cậu ấy: "Nói nhảm gì đấy?"Hướng Phỉ Phỉ che miệng cười.
Lê Tuyết cũng cười, cô ngẩng đầu, đúng lúc bắt gặp con ngươi màu hổ phách của Giang Minh Châu.
Anh chàng hơi mất tự nhiên nên quay mặt đi chỗ khác trước.
Lê Tuyết sững sờ, sau đó cúi đầu xuống.
Cô không để bụng, múc một thìa canh và thổi nhẹ.
Tuy nhiên khi cô đưa canh vào miệng, phúc đến thì lòng cũng sáng ra, trong đầu chợt lóe lên tia sáng, bàn tay đang cầm thìa đột nhiên dừng lại.
Giang Minh! Châu?Cô chợt nhớ đến một nhân vật trong truyện!Thảo nào cô cứ thấy cái tên Giang Minh Châu này quen thuộc như vậy, đúng thế, trong truyện có một nhân vật như vậy, lại còn có quan hệ mật thiết với “Lê Tuyết”!Dựa theo hồi ức của nữ chính Lục Mạn Mạn, trong kiếp đầu tiên, kết cục của “Lê Tuyết” là kết hôn với một người bạn học đã yêu thầm cô ta và sống một cuộc sống hạnh phúc!Nhưng ở kiếp thứ hai, Lục Mạn Mạn rất để ý đến cô ta, sau đó mới biết mặc dù lúc đầu “Lê Tuyết” qua lại với chồng mình ở kiếp trước, nhưng vì gia cảnh của chàng