“Con nít con nôi đừng có mà suốt ngày chỉ biết suy nghĩ mấy thứ không liên quan đến học hành, chị nói thích kiểu đàn ông này từ lúc nào? Không phải chỉ là chị nhìn thêm vài cái thôi sao?”“Chị, nếu như chị không có ý gì thì nhìn người ta nhiều hơn vài cái làm gì chứ?”Ơ, thằng nhóc này điên thật rồi đúng không?Ai nói nhìn nhiều hơn vài cái là vừa mắt, nhìn nhân vật và sự vật đẹp đẽ nhiều hơn vài cái thì sao chứ, thưởng thức những thứ đẹp đẽ là một loại tự do.
Hơn nữa, Lục Kiều nhìn nhiều hơn vài cái thật sự không phải là do vừa mắt đàn ông.
Lục Kiều hừ một tiếng, đưa tay túm lấy tay áo của Lục Hướng Bắc, tỏ ra thần bí ghé đến nhỏ giọng nói:“Lục Hướng Bắc, em nói xem người đàn ông đó có phải là hôm nay đến phá đám không? Nhìn kìa, nhìn kìa, cũng là một bộ quân phục giống nhau mà lại mặc đẹp hơn Tưởng Thanh Tùng.
Ôi, em nói xem Tưởng Thanh Tùng có phải là đồ ngốc không, dẫn một người đàn ông đẹp trai như vậy đến chiếm hết sự nổi bật của bản thân, có phải là ngốc không?”Lục Hướng Bắc không biết là nên lộ ra biểu cảm gì để phối hợp với diễn xuất của Lục Kiều, giờ phút này cậu ấy nghi ngờ sâu sắc mấy tin đồn mà mình nghe trước đó có phải là thật hay không.
Không phải đã nói là Lục Kiều thích Tưởng Thanh Tùng sao?Không phải đã nói là mẹ Tưởng chia cắt