Đợi một lát, anh em Tống Linh mới đến, bọn họ vừa lên xe, bên ngoài sân bay bỗng nhiên xao động, phóng viên truyền thông khiêng máy phóng về phía cửa ra sân bay.
“Nhìn kìa, Lê Trang Trang ra rồi” Hồ Thiến hưng phấn hô một tiếng, tất cả mọi người trong xe đều nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lê Trang Trang đội mũ thời trang tao nhã, màu đen che mặt, mặc một chiếc váy đỏ gợi cảm, đi giày cao gót màu nude, bị mọi người vây quanh đi ra, mỉm cười vẫy tay với fan, đi đến đâu đều khiến cho fan thét chói tai.
Trong vòng năm năm đã có được nhân khí như vậy, sức ảnh hưởng của Lê Trang Trang quả thực không nhỏ.
“Oa, ảnh hậu đúng là ảnh hậu, hâm mộ muốn chết".
Thẩm Giác ghé vào cửa sổ xe, vẻ mặt cực kỳ ngưỡng mộ nhìn Lê Trang Trang bị vây quanh ở giữa, nhìn cô ấy giống như đang đi về phía xe buýt, Thẩm Giác thét chói tai một tiếng.
“Lê ảnh hậu không phải thật sự tới ghi hình tiết mục cùng chúng ta chứ?”
“Em đã nói cô ấy sẽ tới, mọi người còn không tin em".
Hồ Thiến đắc ý nói.
Anh em Hồ Thiến là nghệ sĩ ký hợp đồng với phòng làm việc Lê Trang Trang, đương nhiên hiểu rõ hành trình của cô ấy, nhất là lần này Lê Trang Trang tới đây, cũng có ý muốn tuyên truyền cho phim "Võ hậu".
Cho nên cô ấy và tổ làm chương trình thuộc về quan hệ đôi bên cùng có lợi.
Ngôn Lạc Hi thu hồi ánh mắt, trong lòng hỗn độn phức tap, cự tuyệt đi thay thế vai diễn của Lý Trí Viện trong, là cô không muốn giao tiếp với Lê Trang Trang, kết quả đến thu vậy mà cũng phải gặp.
Cô tự nói với mình, không cần rối rắm để ý, cùng lăn lộn trong cái vòng luẩn quẩn này, không có khả năng hoàn toàn tránh được.
"Lạc Hi, em không khỏe sao?"Phó Luân ngồi ở chỗ ngồi phía trước Ngôn Lạc Hi, luôn chú ý tới cô, nhìn thấy sắc mặt cô có chỗ không đúng.
Ngôn Lạc Hi phiền não xoa xoa mi tâm, lắc đầu nói với anh ta: "Em không sao”.
"Có phải mệt mỏi hay không, người cũng đến đông đủ, lập tức trở về khách sạn cho em nghỉ ngơi." Phó Luân ôn nhu nói.
“Em không sao, anh đừng lo lắng" Ngôn Lạc Hi lại giải thích một câu, ngoài xe tiếng ồn ào che giấu giọng nói của cô, vừa ngước mắt nhìn lên, Lê Trang Trang đã ở trước xe buýt bọn họ ngồi.
Fan nhiệt tình gọi tên cô ấy, phóng viên liều mạng nhấn nút chụp, ghi lại từ cái nhăn mày, từ một nụ cười của nữ thần.
Thân xe bỗng nhiên rung động, Lê Trang Trang đặt tay vịn lên, ý cười trong trẻo nhìn nghệ sĩ đang nhìn cô chăm chú, cô tao nhã hào phóng phất tay, "Hi, tôi là Lê Trang Trang, chào mọi người!"
Tất cả sửng sốt, lập tức nhiệt tình chào hỏi Lê Trang Trang rồi tự giới thiệu bản thân, khung cảnh giống như một buổi gặp gỡ giữa fan và thần tượng, Lê Trang Trang mười phần tương tác:"Đây là lần đầu tiên tôi ghi hình chương trình truyền hình thực tế, mấy ngày kế tiếp phải nhờ mọi người chiếu cố nhiều hơn rồi”
Thẩm Giác nhốn nháo không yên bên cạnh Thẩm Trường Thanh, "Anh, anh, Lê nữ thần thật thân thiết, em có thể yêu cầu chụp ảnh chung với cô ấy không?"
Thẩm Trường Thanh bất đắc dĩ kéo em gái ngồi xuống, ôn hòa khuyên nhủ: "Cơ hội chụp ảnh rất nhiều, có thể đợi đến khách sạn rồi đi, đừng giống như con khỉ nhảy lên nhảy xuống trong xe.”
Thẩm Giác bĩu môi, ánh mắt vẫn phát sáng nhìn chăm chú Lê Trang Trang, khi nào mới có thể trở thành người như Lê Trang Trang đoan trang và tao nhã, xinh đẹp, trí thức và hào phóng, dù cô ấy ở đâu, mọi người đều trở thành giấy bạc, tôi thực sự ghen tị với một người như vậy.
Sau khi cùng mọi người chào hỏi xong, Lê Trang Trang lập tức đi ra hàng sau, đứng lại trước mặt Ngôn Lạc Hi, cười dài nói: "Ngôn tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt."
Ngôn Lạc Hi ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt không ấm áp của cô ta, cô mỉm cười, mặt mày cong cong nói: "Lê tiểu thư, đã lâu không gặp”.
Lê Trang Trang híp mắt, nhìn dáng vẻ mỉm cười không thể nhìn thấu tâm tình chân thật, cô ta cười một tiếng, nói: