Lý Gia Hòa nhìn theo ánh mắt Bạch Kiêu, bên kia đã có phóng viên truyền thông chạy tới, nhất thời đau đầu.
"Bạch Kiêu, làm phiền cậu rồi, có chuyện gì gọi điện cho tôi"
Bạch Kiêu vỗ vỗ vai Lý Gia Hòa vài cái rồi xoay người bước nhanh lên xe cứu thương.
Xe cứu thương gào thét mà đi, phóng viên truyền thông khiêng máy quay phim chạy tới, không thể quay được một màn có giá trị tin tức nhất, mọi người bóp cổ tay.
Nhìn thấy Lê Trang trang ướt đẫm, hai mắt mọi người sáng ngời, đồng loạt tiến lên vây quanh cô ấy.
"Lê tiểu thư, theo tin tức đáng tin cậy, cô và Ngôn tiểu thư cùng nhau ngã xuống hồ, là bởi vì tổ tiết mục ở phương diện an toàn suy nghĩ không chu đáo sao?"
"Lê tiểu thư, cô và Ngôn tiểu thư đồng thời rơi xuống nước, tại sao Ngôn tiểu thư bị xe cứu thương chở đi, mà cô lại toàn thân ướt đẫm đứng ở chỗ này không ai hỏi thăm?"
"Lê tiểu thư, xin nói đơn giản một chút"
Vấn đề của phóng viên quá sắc bén, đổ lỗi cho tổ làm chương trình đồng thời chỉ rõ Lê Trang Trang bị phân biệt đối xử, làm nổi bật ủy khuất của cô.
Lê Trang Trang đối mặt với trường thương đoản pháo vươn tới, miễn cưỡng cười cười, không trả lời câu hỏi của phóng viên, xoay người muốn đi.
Nhưng mà phóng viên đã đem đường đi chặn kín, thật vất vả tìm được điểm mẫu chốt, làm sao có thể dễ dàng thả cô ta rời đi.
Lý Gia Hòa nhanh chóng chen vào:"Các vị bằng hữu, chuyện này chúng ta sau đó họp phóng viên chính thức nói rõ, Lê tiểu thư vừa mới rơi xuống nước, lúc này thân thể không khỏe, kính xin các người để cho cô ấy về nghỉ ngơi thay quần áo trước được không?"
Lý Gia Hòa nói xong, nhân viên an ninh nhanh chóng tới che chở Lê Trang Trang rời đi, phóng viên đuổi tới bên cạnh xe bảo mẫu thấy cô ta lên xe, không cam lòng tình nguyện dừng lại.
Đế đô.
Chu Bắc nắm chặt điện thoại vội vàng xông vào phòng họp, người đàn ông ngồi ở trên nhíu mày không vui, cậu không rảnh bận tâm, đi vài bước đến bên cạnh anh, đưa tin tức cho anh xem.
Lệ Dạ Kỳ biến sắc, trầm mặt đứng dậy, ánh mắt sắc bén đảo qua mọi người đang ngồi, những người bị anh quét tới đều run rẩy cúi đầu, "Vấn đề vừa rồi hy vọng các bộ phận nghiêm túc kiểm tra tự xét lại, tan họp"
Nói xong, anh bước khỏi phòng họp, Chu Bắc đi theo phía sau hắn, bỗng nhiên nghe thấy anh hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
Chu Bắc tụt lại phía sau một bước vội vàng đem sự tình đầu đuôi tường thuật, đương nhiên không có đem những suy đoán không thật của cư dân mạng nói ra làm cho anh phiền lòng, "Lúc ghi hình tiết mục, phu nhân không cẩn thận rơi xuống nước, hiện tại đã đưa đến bệnh viện.
"
Lệ Dạ Kỳ lạnh lùng nói: "Chu Bắc, lập tức đặt chuyến bay gần nhất đến Đồng Thành, mặt khác, gửi tin tức qua cho tôi"
Chu Bắc đờ ra một chút, nhanh chóng gọi điện thoại đặt vé máy bay xong cúp máy vội vàng đuổi theo Lệ Dạ Kỳ.
Sau khi đưa điện thoại cho anh, cậu ta yên lặng lui qua một bên, cẩn thận quan sát phản ứng của Lệ Dạ Kỳ.
Ngón trỏ thon dài của Lệ Dạ Kỳ trượt màn hình, đã xem lướt qua từng hàng, càng về sau, sắc mặt càng khó coi đến khi lật đến tấm ảnh cuối cùng rõ ràng.
Ngôn Lạc Hi không còn sức sống nằm ở trên thuyền cứu hộ, Phó Luân quỳ gối bên cạnh đang cúi người xuống, môi hai người chỉ còn khoảng cách một cm, khiến người ta miên man bất định.
Bởi vì tấm ảnh này, fan dưới bình luận toàn bộ nổ tung, fan của Phó Luân một phần mắng Ngôn Lạc Hi, một phần kêu gọi đầu hàng cùng một chỗ, mà nói fan Lạc Hi tương đối lý trí, yên lặng cầu nguyện vì thần tượng.
Lệ Dạ Kỳ cũng không có tâm tình nhìn phản ứng của fan, anh siết chặt như bóp nát điện thoại, khuôn mặt tuấn tú đã tái mét.
Cái loại tâm tình này không cách nào nói rõ, thật giống như tiểu cải trắng nhà mình bị heo củng.
Chu Bắc cay đắng thì thôi nhìn chiếc điện thoại mới toanh đời mới của mình, trong lòng thầm cầu nguyện, Thất gia vạn lần mong anh thương xót đừng biến thận của cậu thành đống sắt vụn a!!
Trong bệnh viện, Ngôn Lạc Hi được y tá đưa về phòng, Bạch Kiêu đứng bên giường, ngẩng đầu hỏi bác sĩ, "Bác sĩ, tình trạng của cô ấy thế nào rồi?"
"Sốt cao không hạ cộng thêm sợ