Lệ Dạ Kỳ siết chặt điện thoại, nếu đối phương không phải mẹ anh, anh đã sớm cúp máy.
"Mẹ, mẹ không có lòng tin với con trai mình chút nào sao?"
"Ta không phải là không tin con, chỉ sợ con không rõ ràng.
Quá khứ con đối với Du Nhiên thế nào ta và Nhị thẩm đều thấy được, bọn ta còn thương lượng nếu hai đứa tâm đầu ý hợp thì cứ để Du Nhiên làm con dâu ta" Lệ phu nhân xúc động nói.
Hôm qua cái bà nghe Du Nhiên chết đi sống lại thiếu chút nữa bị hù chết.
Suy nghĩ cả đêm, vẫn quyết định nói cho Tiểu Thất, đồng thời gõ chuông cảnh báo cho nó.
Lệ Dạ Kỳ vuốt v e trán:"Con với Du Nhiên tâm đầu ý hợp lúc nào?"
"Đứa nhỏ này, con hỏi ta thì ta hỏi ai? Lúc đó
đại viện nhiều con gái như vậy.
Du Nhiên thích dính lấy con nhất, con đối xử với con bé cũng tốt hơn ai hết, đừng có nói cho ta biết con chỉ coi con bé là em gái"
Lệ Dạ Kỳ: "......"
"Mẹ, không nên quá thân thiết với Du Nhiên hiện tại, nhắc nhở Nhị thẩm một tiếng, Du Nhiên thật đã chết rồi"
Cho dù giám định ADN 100% bày ra trước mắt anh cũng không tin Phó Du Nhiên chính là Lệ Du Nhiên.
"Lời này con tự mà đi nói, chắc Nhị thẩm con vui muốn chết" Lệ phu nhân EQ thấp hơn nữa, cũng không đi chạm vào cái rủi ro này.
Lệ Dạ Kỳ khẽ mím môi:"Con biết rồi"
"Tiểu Thất, con đối với chuyện này suy nghĩ thế nào? Nói cho ta nghe một chút"
Lệ phu nhân đời này thứ duy nhất bà tiếc nuối, chính là EQ hai đứa con trai đều đi theo cha bọn chúng.
Nổi tiếng trong sự nghiệp, nhưng gặp phải vấn đề tình cảm liền không biết giải quyết thế nào.
Lúc bà mới quen Lệ thủ trưởng, ông ấy vẫn chỉ là một trung đội.
Bọn họ thông qua xem mắt quen biết, không tính là hiểu rõ liền kết hôn, sau khi kết hôn hai người gặp thì ít xa thì nhiều.
Có một lần bà đến quân đội thăm người thân, phát hiện ông ấy để ý đến một nữ binh nào đó, còn gây ra rất nhiều hiểu lầm, cuối cùng bà lại nóng nảy muốn ly hôn, ông ấy mới đi giải thích, nữ binh kia là em gái chiến hữu trước kia từng có giao tình, điều đến bộ đội bọn họ, bảo ông ấy chiếu cố người ta một chút.
Nam nhân trọng nghĩa cũng không phải là chuyện xấu, nhưng nếu mập mờ không rõ, bị thương hơn phân nửa là nữ nhân bên cạnh.
"Mẹ, Du Nhiên là em họ con, trước kia, bây giờ hay sau này cũng như vậy".
Lệ Dạ Kỳ nói chắc như đinh đóng cột.
"Lệ phu nhân thở phào nhẹ nhõm, "Trong lòng con rõ ràng như vậy thì hành động cũng nên minh bạch.
Đừng giống trước kia để cho cảnh sát giao thông mở đường đưa Du Nhiên đi thi, hoặc đưa 999 bó hoa hồng thổ lộ chuyện như vậy, làm ơn đừng làm!"
Lệ Dạ Kỳ nhất thời không