Điền Linh Vân nhìn cô rạng rỡ đi ra ngoài phòng làm việc, chống trán cười khẽ, "Nhị Lạc, cố lên”.
Ngôn Lạc Hi tươi cười tuyệt diễm, đi ra khỏi phòng làm việc, liền khẩn cấp gọi điện thoại cho Chu Bắc, "Thư ký Chu, Lệ đại thần có ở công ty không?"
"Hôm nay Thất gia không đến công ty, nghe giọng nói hình như bị bệnh, phu nhân không biết sao?"Lệ Dạ Kỳ bãi công, Chu Bắc bận rộn như chó, hội nghị lúc trước toàn bộ đều phải hoãn lại, hội đàm đã hẹn cũng phải hoãn lại.
Ngôn Lạc Hi nhớ tới buổi sáng anh cậy mạnh kia, cô vội vàng cúp điện thoại, ngồi lên xe bảo mẫu chạy về nhà, cầm chìa khóa mở cửa, lòng bàn tay cô vẫn còn run rẩy.
Mở cửa đi vào, quả nhiên nhìn thấy giày da của người đàn ông chỉnh tề đặt trên sàn nhà, cô thay dép lê vội vàng đi vào, phòng khách không có ai, đi vào phòng ngủ, liền thấy anh nằm trên giường.
Cô nhíu mày, anh bệnh thật rồi sao?
Cô bước nhanh đến bên giường, trong phòng ánh sáng lờ mờ, không thấy rõ sắc mặt, cô đưa tay phủ lên trán anh, nhiệt độ nóng quá, cô nhẹ nhàng lắc lắc anh:"Lệ đại thần, anh sốt rồi, tỉnh lại đi”
“......!Đã chết......!Toàn bộ đã chết......!Tại sao chỉ có một mình tôi sống......!" Người đàn ông ngủ say bị ác mộng cuốn lấy, không ngừng nói mớ, lông mày nhíu thật sâu.
Ngôn Lạc Hi nhìn dáng vẻ của anh, không hiểu sao lại đau lòng
Anh rốt cuộc đã trải qua cái gì, mới có thể ở lúc sinh bệnh lộ ra vẻ mặt yếu ớt như vậy, giống như vừa chạm vào sẽ vỡ vụn, Ngôn Lạc Hi quỳ gối bên giường, đau lòng đến tột đỉnh.
Một người vốn luôn mạnh mẽ bỗng nhiên bộc lộ sự yếu đuối, sự tương phản trực tiếp như vậy khiến người ta rất sốc
Cô nhẹ nhàng đẩy anh, cố gắng đánh thức anh, "Lệ đại thần, anh đang gặp ác mộng, mau tỉnh lại, tỉnh lại sẽ không sao đâu”
Bỗng nhiên, người đàn ông túm lấy cô, thân hình cô bất ổn, nhào vào trong lòng người đàn ông, cô theo bản năng muốn đứng dậy, thắt lưng lại bị anh ôm chặt, trong khoảng thời gian ngắn không thể động đậy.
“Đừng đi......!Đừng rời khỏi anh......!Hi nhi......!Đừng đi......”
Cả người Ngôn Lạc Hi chấn động, tuyệt đối không nghĩ tới, cô cũng có phần trong mộng của anh’.
Cô vô thức ôm chặt anh, cúi đầu trấn an: "Lệ đại thần, em ở đây, em không đi, em ở đây”
Tâm tình nam nhân dần dần bình phục lại, lần nữa ngủ say.
Ngôn Lạc Hi cứng đờ trong lòng anh, vừa động đậy, cánh tay ôm cô lập tức siết chặt, giống như sợ cô sẽ biến mất.
Ngôn Lạc Hi không dám động đậy, sợ quấy rầy anh nghỉ ngơi.
Nằm sấp trong lòng anh, mí mắt cô càng ngày càng nặng, chỉ chốc lát sau đã ngủ say.
Khi Lệ Dạ Kỳ tỉnh lại, cảm giác người nặng trịch, anh ngẩng ghé vào lòng ngực, cẩn thận từng li từng tí đem cô đặt ở trên gối đầu, ra một thân mồ hôi, cả người nhẹ nhàng không ít, chỉ là cổ tay phải vẫn còn đau.
Anh nhìn thoáng qua, cổ tay đã sưng đến sáng ngời, nhíu mày, nhìn về phía cô gái đang ngủ say, đứng dậy đi ra ngoài, gọi điện thoại cho Mạc Thần Dật đến đây một chuyến.
Đi tắm rửa một cái, anh mặc quần áo ở nhà, trở lại phòng ngủ, nhìn khuôn mặt điềm tĩnh ngủ của Ngôn Lạc Hi, anh kìm lòng không được cúi đầu hôn cô.
Tại sao quan tâm đến cô nhiều như vậy?
Quan tâm tới mức chỉ cần nhìn thấy cô khổ sở, anh sẽ khổ sở theo, thậm chí không muốn nhìn thấy cô tổn thương nữa.
Anh vốn tưởng tạm thời ở riêng có thể giúp cô nhìn nhận rõ cuộc hôn nhân này, nhưng xem ra cô vẫn không hiểu, quyết tâm để có được cô mãnh liệt chừng nào.
Ngoài cửa truyền đến tiếng chuông, anh đứng dậy đi ra ngoài, cửa vừa đóng lại, Ngôn Lạc Hi trên giường liền bị đánh thức, cô lau hai má, sao cô cũng ngủ rồi?
Lệ Dạ Kỳ mở cửa, cho Mạc Thần Dật vào, anh nói: "Chỗ cổ tay bị bầm tím, đã sưng lên, cậu xử lý cho anh một chút”
Mạc Thần Dật để hòm thuốc xuống, đánh giá căn hộ một chút, ánh mắt rơi trở lại trên cánh tay Lệ Dạ Kỳ, đưa tay nắm chặt nhéo:"Xương cốt không sai vị trí, chính là mô mềm bị thương, như thế nào sơ suất như vậy?"
“Không cẩn thận”.
Lệ Dạ Kỳ ngồi xuống sô pha.
Mạc Thần Dật lật hòm thuốc:”Thân thủ anh tốt như vậy, sao có thể làm mình bị thương, không phải vì chị dâu chứ? Tôi nói anh, hít đất không nên dùng sức quá mạnh”
Lệ Dạ Kỳ ngước mắt lạnh lùng:”Bớt nói đi”
"Đúng rồi, có chuyện hỏi anh, nửa năm trước anh tiêm thuốc