Đáy lòng Ngôn Lạc Hi chấn động, giữa bọn họ quả nhiên còn tư tình dây dưa cắt không đứt?
Hứa Uyên nhìn sắc mặt cô biến hóa, trong lòng biết cô nghĩ sai, anh ta nói: "Báo ngày đó em đọc qua chưa? Lê Trang Trang có người bạn trai bàn hôn luận gả, lúc sắp kết hôn, vì cứu Thất gia mà chết"
Ngôn Lạc Hi gật đầu, "Em biết"
"Vậy em biết người đàn ông trước khi chết đó đã đem Lê Trang Trang phó thác nhờ Thất gia chiếu cố cô ấy thật tốt.
Mấy năm nay, Thất gia tận tâm nâng đỡ cô ấy lên vị trí ảnh hậu thậm chí ở giới giải trí cũng không ai dám đắc tội"
Ngôn Lạc Hi nhíu mày, nói:"Bạn trai cô ấy nghĩ gì vậy?"
"Anh không biết hắn nghĩ gì nhưng Lê Trang Trang nghĩ gì, anh biết rất rõ.
Trước khi em xuất hiện, cô ấy tự xưng mình là người phụ nữ của Thất gia"
Ngôn Lạc Hi nhìn về hướng xa xôi như có điều gì đó suy nghĩ.
Ngày đó, trong quán cà phê, Lê Trang Trang trước mặt cô giọng điệu tuyên bố Lệ Dạ Kỳ là người đàn ông của cô ta.
Vì thế cô cũng không cảm thấy bất ngờ.
Nhưng còn Lệ Dạ Kỳ thì sao? Anh có biết mình bị dán mác người đàn ông của Lê Trang Trang?
Hứa Uyên thấy cô xuất thần, liền nói: "Thất gia ở quân đội hết lòng nâng đỡ Lê Trang Trang là vì lời hứa với người kia.
Đúng rồi, chắc em cũng biết Mặc Bắc Trần bạn thân của Thất gia? Lúc trước Lê Trang Trang dưới trướng công ty giải trí Mặc thị"
"Nếu không phải Thất gia căn dặn, Mặc Bắc Thần cũng không tận tâm nâng đỡ cô ta như vậy".
Ngôn Lạc Hi thản nhiên nói.
Hứa Uyên lắc đầu, hàm ý nói: "Lạc Hi, muốn làm người phụ nữ bên cạnh Lệ Dạ Kỳ, phải học cách phớt lờ những phụ nữ khác xung quanh anh ta, đó là giải pháp lâu dài"
Ngôn Lạc Hi nhìn Hứa Uyên.
"Đạo diễn Hứa, có phải tất cả đàn ông đều ăn trong bát, nhìn trong nồi không?"
Hứa Uyên gãi gãi đầu, "Nghiêm túc mà nói, đây bản tính của đàn ông"
"Cút! "Ngôn Lạc Hi tức giận đá một cước.
Hứa Uyên cũng không có đem cô đùa giỡn để trong lòng, anh ta thấm thía nhắc nhở nói:"Lạc Hi, nghĩ lại lúc trước em vì cái gì đi theo Thất gia? Nếu là vì tình yêu thì đừng mong chờ điều đó trên người anh ta nếu em không muốn bị tổn thương"
Ngôn Lạc Hi biết Hứa Uyên hiểu lầm, cô và Lệ Dạ Kỳ ở bên nhau căn bản là thân bất do kỷ.
Cô rũ mắt, thờ ơ lật kịch bản, "Đạo diễn Hứa, anh để em một mình một lát"
Hứa Uyên đứng lên, khom lưng vỗ vai cô, "Lạc Hi, giữ vững tinh thần, đàn ông không đáng tin cậy, chúng ta còn có sự nghiệp"
Ngôn Lạc Hi dở khóc dở cười, "Đạo diễn Hứa, anh đang an ủi hay là đả kích em?"
"Tất nhiên là an ủi"
"Vậy thì sự an ủi này của anh đúng là độc đáo"
Hứa Uyên đi quay phim, Ngôn Lạc Hi ngồi dưới ô mặt trời ngẩn người, chiến hữu lâm chung nhờ vả với tính cách của Lệ đại thần, không thể bỏ mặc Lê Trang Trang
Cho nên người đàn ông hôm qua ở trong xe, thật sự là Lệ Dạ Kỳ sao?
Buổi chiều, sau khi Ngôn Lạc Hi kết thúc, đi ra khỏi đoàn làm phim, liền thấy Phó Luân dựa vào tường chờ cô.
Cô chậm rãi đi tới, đứng lại trước mặt anh ta.
"Anh còn chưa đi sao?"
Phó Luân là trai đẹp thế hệ mới, bộ dạng thoạt nhìn rất giống "anh trai" đã qua đời mà cô biết, lại có nét đặc trưng thời xưa cổ, vì vậy mà con đường diễn xuất của anh ta càng rộng mở.
"Ừ, đang đợi em".
Ngôn Lạc Hi vẻ mặt sợ hãi, "Đừng nha, lát nữa fan vợ anh sẽ xông tới giết em mất"
Phó Luân bị sự hài hước lạnh lùng của cô chọc cười, đưa tay muốn xoa xoa đầu cô, liền bị cô tránh đi.
Anh ta cũng không cảm thấy xấu hổ khi bàn tay dừng giữa không trung mới thu hồi.
"Nghe nói em sẽ tham dự tiệc weibo tối nay, vừa lúc anh thiếu bạn nữ đi cùng không bằng chúng ta hợp tác, sẵn tiện tuyên truyền Cẩm Cung luôn"
"Em muốn đi thảm đỏ với Điền Linh Vân"
Ngôn Lạc Hi ngay thẳng cự tuyệt.
Phó Luân cười nói: "Cũng hợp lý, tay phải một cô, tay trái một cô, anh còn không đẹp mặt sao?"
"Đi chỗ khác chơi, Vân nhi là của em"
Hai người cười đùa ra ngoài cổ thành Phó Luân