Đúng như Bạch Kiếm Đế suy đoán, Bắc Tiểu Lục nhắm mắt lại, đã nhận thấy được thế tới của kiếm chiêu Vô Ngân, thân thể hắn sớm đưa ra phán đoán, làm một động tác tránh né.
Bạch Kiếm Đế hơi sửng sốt, không nghĩ tới Bắc Tiểu Lục lại có thể thật sự phá được một chiêu này của hắn, hơn nữa còn là ở trong thời gian ngắn như vậy.
Sao có thể như vậy?
“Ngươi làm thế nào?”
Bạch Kiếm Đế có chút giật mình hỏi, mặc dù kiếm chiêu này đối với hắn cũng không có gì đặc biệt, nhưng nhớ lại thời đại kia, lúc hắn mới lĩnh ngộ cũng đã tung hoành không ít năm, đối thủ ngã xuống không hề ít, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh nhiều vô kể.
Nhưng không nghĩ tới Bắc Tiểu Lục sẽ dễ dàng phá giải nó như vậy, điều này làm cho Bạch Kiếm Đế có chút giật mình không nhỏ.
Bắc Tiểu Lục mở mắt, cười nói:
“Rất đơn giản, ta mở mắt không nhìn thấy được, nhắm mắt lại không được sao?”
Lời nói này khiến cho Bạch Kiếm Đế im lặng, nếu thật sự có thể đơn giản như ngươi nói, vậy một chiêu này hắn không phải là vô dụng sao?
Trên thực tế, tình hình giống như Bắc Tiểu Lục nói, mở mắt tuyệt đối không có cách nào nhận thấy được thế tới của kiếm chiêu Vô Ngân này, chỉ có nhắm mắt lại, sử dụng thân thể tới tiến hành phán đoán.
Tuy rằng mắt người có thể nhìn thấy được sự vật, nhưng có khả năng bởi vì thứ mắt nhìn thấy được lừa gạt mình.
Tuy rằng Bắc Tiểu Lục không biết Bạch Kiếm Đế thi triển ra một chiêu này thế nào, nhưng theo Bắc Tiểu Lục nghĩ, kiếm chiêu không có khả năng vô duyên vô cớ lại biến mất, nhất định là lợi dụng thứ gì đó lừa gạt hai mắt mình, do đó đạt tới mục đích biến mất.
Cho nên, Bắc Tiểu Lục lại nhắm mắt lại, sử dụng cảm giác thân thể của mình để phán đoán ra thế tới và phương hướng của kiếm chiêu.
Đây là phương pháp ứng phó vô cùng mạo hiểm, nhưng vô cùng hiệu quả, mắt có thể bị lừa gạt, nhưng cảm giác của thân thể sẽ không lừa gạt mình.
“Bạch tiền bối, người thua rồi.”
Bắc Tiểu Lục cười nói với Bạch Kiếm Đế.
Bạch Kiếm Đế nghi hoặc nhìn Bắc Tiểu Lục, chỉ thấy Bắc Tiểu Lục bất đắc dĩ nói:
“Đã vừa đủ thời gian nửa giờ, như vậy coi như ta đã qua rồi, trước đó tiền bối đã nói như vậy mà” — QUẢNG CÁO —
Bắc Tiểu Lục rất vô tội nói.
Nghe tới đó, Bạch Kiếm Đế hình chiếu lập tức tan biến, sau 1s liền xuất hiện một hình chiếu mờ ảo của Bạch Kiếm Đế, hắn từ từ bước đến trên mặt lộ ra vui vẻ, nói:
“Rất tốt! Rất tốt! Rất tốt! Ngươi là người đầu tiên trong ba vạn tám ngàn năm qua xông qua ba ải, có thể đạt được truyền thừa Kiếm Vô Quyết của Bổn đế”.
“Kiếm Vô Quyết của Bổn đế chính là kiếm thuật công kích đệ nhất, nhưng chỉ có cường đại lực công kích không được, còn cần phải linh hoạt biến ảo, nhanh gọn lẹ, không chút hoa mỹ.”
“Xông qua ba cửa ải, ngươi chính là đệ tử Bạch Cửu Thiên ta, tiến vào Đế phủ đạt được truyền thừa Bổn đế.
Tầng thứ nhất có bí kíp tu luyện trước tam chuyển Kiếm Vô Quyết, tầng thứ hai có bí kíp tu luyện tam chuyển Kiếm Vô Quyết tiếp, tầng thứ ba có bí kíp tu luyện cuối cùng tam chuyển Kiếm Vô Quyết.”
“Chỉ có tu luyện Kiếm Vô Quyết tới đệ tam chuyển mới có tư cách tiến vào tầng thứ hai, đạt được bí kíp tu luyện tam chuyển.
Tu luyện tới thứ sáu chuyển mới có thể tiến vào tầng thứ ba, đạt được bí kíp tu luyện tam chuyển cuối cùng.”
“Đồ nhi, nếu ngươi có thể tu luyện tới cửu chuyển kiếm đan, không chỉ tung hoành thế gian 3000 giới, phi thăng thành tiên cũng rất có hi vọng, bất quá Kiếm Vô Quyết tu luyện độ khó rất lớn, cần ngộ tính cực cao cùng đại lượng linh khí.
Ngươi phải siêng năng tu luyện, không được cho rằng số mệnh gia thân liền lười biếng, không cố gắng, không thể thành tiên!”
Bắc Tiểu Lục có chút không vui, liền nói:
“Bạch tiền bối, có nhất thiết phải bái người làm sư phụ không?”
Bạch Cửu Thiên Im lặng, hắn nghe lầm phải không tên tiểu tử này lại dám hỏi hắn như thế, đây là ghét bỏ hắn sao.
Hắn thiên tài tuyệt thế vạn năm, phi thăng thành tiên, trấn áp một thời, vậy mà bị một tên tiểu tử ghét bỏ, quá mất mặc.
Hắn tức giận,
“Không làm cũng được, ta một kiếm diệt tên tiểu ngươi luôn”.
Thấy Bạch Cửu Thiên tức giận, Bắc Tiểu Lục ho khan một cái, ngượng ngừng nói:
“Không cần, không cần, ta cảm thấy rất tốt”.
Người này thật hung, có sư phụ như vậy không biết tốt hay xấu nữa.
Bạch Cửu Thiên qua một hồi vẫn thấy Bắc Tiểu Lục đứng im bất động hai cặp mắt nhìn nhau, liền có xúc động muốn đánh người, nhưng nghĩ tới tên tiểu tử này là đệ tử quan môn của mình, cố gắng không xúc động, bình tĩnh hỏi:
“Tại sao tên tiểu tử nhà ngươi vẫn đứng bất động, có phải muốn làm lão phu tức chết hay không?”
Bắc Tiểu Lục rụt cổ lại, nhỏ giọng thì thầm: — QUẢNG CÁO —
“Rõ ràng người vẫn còn trẻ được không, lấy đâu ra lão