Biến mất, đúng vậy sau khi nói xong bóng dáng Bắc Tiểu Lục liền biến mất.
Thấy sự tình có chút vượt qua dự liệu, mấy tên còn lại sợ mất mật, mới mặc kệ liều mạng bỏ chạy.
Trong chớp mắt những tiếng kêu cứ kêu lên từng tiếng, mấy người không bắt kịp nổi bóng dáng của Bắc Tiểu Lục.
Nói thì dài nhưng chỉ trong mấy chục hô hấp, tất cả đều ngã xuống trừ hai kẻ còn vẫn sống Triệu Phong và tên thanh niên ám sát Bắc Tiểu Lục.
Bọn họ cũng không phải không muốn lợi dụng khoảng thời gian lúc nãy để chạy, chỉ là không có cơ hội.
Bọn hắn bị Bắc Tiểu Lục để mắt tới, ai chạy trước kẻ đó sẽ bị nhắm tới, ai cũng không muốn cho kẻ kia được lợi.
Dứt khoát liên hợp tìm cơ hội diệt sát Bắc Tiểu Lục, Triệu Phong quả thật không can tâm cứ thế bỏ qua.
Bắc Tiểu Lục xuất hiện trước mặt hai người, xung quanh cơ thể tản ra từng gợn sóng lôi điện, gác thanh kiếm lên vai, trông qua rất ngầu.
Bắc Tiểu Lục rất hài lòng với hình tượng bản thân lúc này, thầm nghĩ “ Có chiếc gương ở đây thì tốt biết mấy!”.
Triệu Phong lên tiếng :
“ Tiểu tử chuyện hôm nay dừng tại đây thế nào?”
Bắc Tiểu Lục không trả lời mà nhìn qua tên còn lại, đây là một tên thiếu niên tuổi tầm mười tám.
Nhìn qua rất phổ thông, không có chút đặc biệt, thuộc về trong biển đám người không ai nhận ra được.
Nhưng chính vì như vậy, đôi khi bản thân lại không dễ dàng bỏ qua sự hiện diện của y.
Đây là thật sự một tên khó chơi, nếu không phải Bắc Tiểu Lục luôn có thói quen quan sát người khác.
Hắn đoán chừng cũng không để kẻ này trong lòng, điều làm hắn hứng thú là công pháp tên này tu luyện là gì.
Thuật ám sát vừa rồi thật sự quá ghê tởm, hắn suýt thì trúng chiêu.
Còn tên Triệu Phong hắn tự giác bỏ qua một bên, tên này có chút kinh nghiệm giao chiến, nhưng hắn không đủ gợn lên bọt sóng gì.
Bắc Tiểu Lục một tay, đều có thể đánh mười tên như hắn.
Triệu Phong thấy Bắc Tiểu Lục từ đầu đến cuối, đều không liếc hắn một cái, coi hắn như không khí.
Điều này làm một tên sĩ diện như hắn sao chịu được, càng kiên quyết muốn giết chết Bắc Tiểu Lục, nếu không thì tên này trở thành tâm ma của hắn mất.
Nhìn sang bên cạnh tên thiếu niên tử y, Triệu Phong cũng âm thầm hận, có lẽ chỉ bởi vì Bắc Tiểu Lục từ đầu coi trọng y hơn hắn.
Hắn cũng muốn tìm cơ hội âm tên này một lần.
Triệu Phong chợt quát một tiếng, phóng về phía Bắc Tiểu Lục.
Lần này, tốc độ của hắn nhanh hơn rất nhiều, trong chớp mắt liền vọt tới trước người Bắc Tiểu Lục.
Hắn hai tay nắm chuôi kiếm, hướng về phía Phương Vũ cắt ngang một kiếm.
Đây là pháp khí trung phẩm Thần Phong kiếm, nói tới cũng là tình cờ, một đệ tử gia tộc nhỏ bị hắn nhìn trúng đạo lữ, dưới sự tức giận hắn diệt cả gia tộc đó, tất nhiên là âm thầm trong bóng tối làm.
Môn phái cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, chỉ là bọn họ cũng không biết rằng, hắn phát hiện ra được một một khối Ngân Thiết.
Đây là tài liệu chủ chốt luyện chế pháp khí trung phẩm.
Dùng một nửa tích góp, mới nhờ được người luyện chế ra thanh kiếm