Bắc Tiểu Lục nhìn thanh tiểu đao phía xa, cũng cảm nhận được sự kinh khủng của hắn.
Nhưng hắn từ đầu không hề bối rối, ánh mắt từ đầu tới cuối đều bình tĩnh.
Rốt cục Triệu Phong cũng động, gã nhẹ nhàng điểm vào tiểu đao màu vàng một cái, tiểu đao không nhanh không chậm bay về phía Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục nhắm mắt lại, tay cầm phi kiếm, hắn chưa hề để Triệu Phong vào mắt, lần này cũng vậy, hắn chỉ dùng mấy người này để nâng cao kỹ xảo chiến đấu.
Nếu không chỉ cần mấy hơi thở thời gian, hắn đã quét sạch bọn đám người này rồi.
Bắc Tiểu Lục đã từng đọc điển tịch có liên quan tới Phù Bảo.
Thật ra Phù Bảo cũng là một loại bảo vật, khá thường gặp trên Tu chân giới, vì vậy mặc dù tu sĩ có được Phù Bảo không nhiều lắm, nhưng số người biết tới lại không phải là ít.
Cũng giống uy lực giữa pháp khí với nhau, tỷ như hạ phẩm pháp khí và cực phẩm pháp khí, chênh lệch giữa hai pháp khí như tu sĩ Luyện Khí tầng chín và Luyện Khí tầng một, có thể nói là miểu sát.
Phẩm chất càng vũ khí càng lên cao cách biệt giữa chất lượng càng khủng khiếp.
Uy lực của Phù Bảo có liên quan mật thiết với uy lực của linh bảo được phong ấn trong đó.
Phù Bảo do linh bảo khác nhau luyện chế ra, uy lực cũng khác biệt rõ rệt.
Bắc Tiểu Lục thông qua điển tịch cho nên biết được, nếu là Phù Bảo do linh bảo bình thường chế ra, uy lực cũng không chênh lệch bao nhiêu, so với cực phẩm pháp khí.
Nhưng nếu Phù Bảo do một ít linh bảo, pháp bảo cực kỳ mạnh mẽ luyện chế mà thành, thậm chí uy lực của nó còn vượt qua cả linh bảo, pháp bảo bình thường.
Đương nhiên loại Phù Bảo mạnh như vậy, cũng không phải là tu sĩ Trúc Cơ kỳ trở xuống có thể kích phát được.
Bắc Tiểu Lục không nhìn thấu rốt cục Phù Bảo của đối phương có uy lực bao lớn, nhưng không uy lực không thể vượt quá Trúc Cơ tầng năm được.
Bắc Tiểu Lục mở mắt ra, trên người khí thế bộc phát ra như muốn hủy diệt xung quanh vậy, một kiếm nâng lên biến ảo, hắn lần này vận dụng chân nguyên.
Một kiếm chiêu chém ra làm linh khí xung quanh bạo động bay về phía tiểu đao màu vàng.
Thất Kiếp Kiếm Pháp, thức thứ hai : Thương Hải kiếp
— QUẢNG CÁO —
"Vèo vèo vèo..." kiếm vang lên từng tiếng, vạn ngàn kiếm ảnh kiếm khí bắn ra, vô số kiếm ảnh điên cuồng khuấy động bay ra ngoài, nhất thời mặt đất xung quanh đá vụn bay tán loạn, mặt đất đã không phải rạn nứt, mà là nứt ra, nhất thời, nơi này hơn trăm mét không gian, mặt đất như một tấm địa đồ nứt vỡ.
Lúc này tiểu đao vừa va chạm vào nơi này, phá nát không biết bao nhiêu kiếm khí, kiếm ảnh nhưng đang có xu thế bị cắn nuốt.
Ầm một tiếng vang, tiểu đao bị nổ ra từng mảnh, nhanh chóng bị kiếm ảnh, kiếm khí cắn nuốt, không ngừng bay về nơi Triệu Phong.
Triệu Phong lúc này hai mắt trống rỗng, không thể tin được một màn này.
Đến khi hắn bị kiếm ảnh, kiếm khí bao phủ hắn mới sợ hại chỉ vào Bắc Tiểu Lục :” Ngươi, chân chân nguyên…”.
Vang lên vài âm thanh gào thét, rất nhanh liền im lặng.
Mất một lúc không gian mới tĩnh lặng lại, không còn bóng dáng của Triệu Phong đâu nữa, có lẽ bị cắn nuốt không còn cặn bã.
Bắc Tiểu Lục dùng thần thức nhìn qua, tặc lưỡi một cái :” Đây lực phá hoại cũng quá kinh khủng đi, đến túi trữ vật cũng tan biến”, Bắc Tiểu Lục lộ ra có chút tiếc nuối, từ khi tình cơ lấy được một viên ụ đá ngũ hành.
Hắn đã không bao giờ bỏ xót chiến lợi phẩm cả, ai biết được nhỡ đâu kiếm được một món đồ tốt.
Đằng xa tu sĩ vây xem sớm đã lui cách đó rất xa , trên mặt ai cũng khiếp sợ.
Khi Bắc Tiểu Lục quay sang nhìn, ai cũng cúi đầu không dám đối mặt.
Bắc Tiểu Lục mới không quan tâm bọn họ nghĩ gì, đang muốn đi thu dọn túi trữ vật, bỗng phát hiện có gì không đúng.
Quan sát một hồi liền thấy một con mãng