Đối với Thiên Tinh, Bắc Tiểu Lục chỉ là dùng sáu phần Lôi Linh Thể, đã có thể đem hắn trấn áp, đủ để chứng minh Linh Thể khủng bố.
"Ta hiện tại nắm giữ Lôi Thế, vẫn chưa tới bảy phần mười, càng đi về phía sau, độ khó lại càng lớn ."
Bắc Tiểu Lục đánh giá một hồi, Lôi Thế tăng trưởng sẽ càng ngày càng chậm, ngược lại là hắn đã đoán được trước, có điều, đối với người bình thường tới nói, đó là cũng đầy đủ kinh người , Vô Song ngộ tính không phải là gạt người.
"Sư huynh!"
Bên bờ đệ tử Thiên Ma Môn nhìn thấy Thiên Tinh một hồi đã bị đánh rơi đáy hồ, kinh hô một tiếng, bọn họ căn bản không biết vừa xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy Thiên Tinh đột nhiên liền bị đánh tới tả, sau đó rơi đáy hồ.
" Ngươi đã làm gì Thiên Tinh sư huynh?"
Một tên đệ tử trẻ tuổi nhìn chằm chằm Bắc Tiểu Lụclớn tiếng quát lên.
"Không có gì, chính là để hắn xuống rửa mặt, thanh tỉnh một chút, làm sao, ngươi cũng muốn đi không?"
Bắc Tiểu Lục hững hờ đối với hắn nói.
"Ngươi.
.
.
.
.
." Tên đệ tử kia sầm mặt lại, liền Thiên Tinh sư huynh đều bị đánh không chút hoàn thủ, hắn thì càng không xong rồi.
Rầm!
Một bóng người từ trong nước lao ra, thân hình có chút chật vật, cả người ướt sũng, trôi nổi ở trên mặt hồ, còn có nước không ngừng từ trên người hắn nhỏ xuống.
"Sư huynh, ngươi không sao chứ?" Mấy tên tiểu đệ nhìn thấy hắn, vui mừng hô.
Thiên Tinh vận chuyển chân khí, đem nước bốc hơi, khôi phục dáng dấp ban đầu, chỉ là trên mặt sắc mặt cực kém, trắng bệch.
Đệ tử Thiên Ma Môn vây quanh Thiên Tinh, hắn miễn cưỡng mở miệng nói:
"Ta không sao, đừng manh động chúng ta vẫn là rời khỏi nơi đây, kẻ này rất mạnh, chúng ta đi."
"Chúng ta cứ thế đi như vậy sao, tên kia quá khinh người, chẳng lẽ chúng ta nhiều người như vậy, lại sợ một mình hắn."
Thiên Tinh thở dài:
“Nếu không chúng ta làm sao, chúng ta mới bước chân vào con đường tu chân, không cần thiết phải so đo như vậy.
Chuyện sau này ai biết được thế nào, hơn nữa các ngươi bỏ mạng tại đây, vậy thật không đáng.”
Thiên Ma Môn đệ tử nghe được Thiên Tinh, liên tưởng đến chuyện mới vừa phát sinh, trong lòng hắn dâng lên khủng hoảng, bọn họ sợ chính mình sẽ chết ở đây, đến lúc đó đúng thật không đáng.— QUẢNG CÁO —
Thiên Tinh cuối cùng nhìn Bắc Tiểu Lục một chút, sau đó mang theo Thiên Ma Môn đệ tử xám xịt, rất nhanh sẽ biến mất ở xa xa.
"Đi còn rất nhanh, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, cũng chỉ có thể bắt nạt một hồi càng yếu hơn gia hỏa , " Tư Khuynh Mỹ bĩu môi.
"Bởi vì như vậy, bọn họ mới càng không thể trở thành những cường giả thực sự" Bắc Tiểu Lục cười nói, ánh mắt có chút xa xưa, phảng phất thấy được chỗ rất xa, vượt qua toàn bộ Vân Môn Thiên Mạch.
"Phù, Tiểu Lục, ngươi bộ dáng lúc nãy, rất có nội hàm , " Cốc Y bật cười.
"Ngươi a, " Bắc Tiểu Lục cười lắc đầu một cái.
Tiểu Hắc dẫn mấy người Bắc Tiểu Lục biến mất khỏi nơi đây.
Những người vây quanh nơi đây lúc đầu chỉ là ăn dưa xem chuyện.
Nhưng không nghĩ tới lại là một màn áp đảo như này, Thiên Ma Môn là tông môn cửu tinh.
Mặc dù Thiên Tinh biểu hiện rất không tốt, nhưng cũng không thể yếu đi đâu, lại bị áp chế triệt để như vậy.
Hoắc Thiên ánh mắt nghiêm túc, chợt lên tiếng:
“Phong ca, ngươi có nắm chắc đánh bại hắn không?”
Phong Thiên hơi trầm mặc, rồi cười nói:
“Không thể!”
Hoắc Thiên ngạc nhiên, khẳng định như vậy.
Đôi tỷ muội An Hồng, An Bích hai mắt lấp lóe nhìn về hướng Bắc Tiểu Lục, thì thầm với nhau:
“Người kia vừa rồi rất soái, đánh tên đáng ghét kia rất tốt”
“Đúng vậy, nhìn thấy tên Thiên Tinh kia là ta đã chán ghét rồi”
…
Bên kia Vương Cầm Tử ánh mắt kinh ngạc nhìn về trận chiến vừa rồi, không nghĩ tới người bạn mới quen của Cốc Y, lại mạnh tới tình trạng này.
Không bao lâu Phong Thiên và Vương Cầm Tử chào hỏi tạm biệt nhau, dẫn đệ tử hai tông môn Thần Phong Cốc và Huyền Âm Các rời đi.
Chuyện lần này, sau khi ra ngoài chắc chắn sẽ gây bất ngờ, Thiên Ma Môn đệ tử dẫn đội bị người thần bí đánh mặt không chút hoàn thủ.
…— QUẢNG CÁO —
Bọn người Bắc Tiểu Lục hiển nhiên không biết những chuyện này, Bắc Tiểu Lục lúc này còn đang nằm thư giãn trên đầu Tiểu Hắc.
Sau một ngày thời gian, mấy người dừng chân tại một sơn cốc.
Xì Xì!
Lúc này, Tiểu