"Hôm nay, tao sẽ làm một số việc lặt vặt một chút. Tao sẽ nói chuyện với mày một lần nữa" Kom nói.
"Được rồi. Tao cũng sẽ quay lại. Nếu rảnh, mày có thể dẫn đứa trẻ này đến để gặp tao ở nhà", Day nói nhỏ.
"Ừ" Kom trả lời, trước khi dẫn Baiboon ra khỏi ngôi nhà lớn. Sau đó Day đi bộ trở lại xe của mình.
"Cậu ta đã đến chưa?" Kom hỏi.
Baiboon nói: "Sắp đến rồi"
Hai người đi về phía cửa nhà. Phai giảm tốc độ để đỗ xe. Phai kinh ngạc nhìn ngôi nhà. Kom mở cánh cổng nhỏ trong hàng rào. Baiboon ngay lập tức đi tìm Phai. Day đã ra khỏi cổng.
"Lái xe cẩn thận" Kom nói, quay sang Day, người đang lăn xuống cửa kính xe. Day gật đầu.
"Làm ơn nói chuyện với tao, AiKom, tao sẽ quay lại sau" Day nói trước khi rời đi. Sau đó Kom quay lại nhìn Phai và Baiboon với đôi mắt không dời. Phai đang giải thích bài tập cho Baiboon để em hiểu những gì liên quan đến bài tập, cho đến khi Baiboon đi về phía Kom với vẻ mặt lo lắng.
"Làm sao?" Kom hỏi.
"Uh… PKom, có một số kiến thức toán mà Baiboon nên được dạy bởi Phai, bởi vì Baiboon không đi học. Cô giáo dạy một môn mới và để lại bài tập về nhà" người thanh niên nói nhỏ. Kom nhìn Phai một chút.
Kom nói: "Hãy ngồi học ở sân trước nhà."
Baiboon hơi nhướng mày, bởi vì ban đầu em ấy sợ rằng Kom sẽ không hài lòng.
"PKom, có chuyện gì vậy?" Người thanh niên hỏi. Kom nhẹ nhàng xoa đầu Baiboon.
"Tại sao em phải hỏi điều gì đó? Cậu ta chỉ là một người bạn đã mang bài tập về nhà cho em" Kom nói với một cái liếc nhẹ về Phai.
"Phai, đẩy xe đạp vào đậu bên trong", Kom nói với Phai trước khi mở cổng. Sau đó Phai đẩy xe vào bãi đậu, nhưng cậu ta vẫn tò mò nhìn quanh. Kom đến nói điều gì đó với nhân viên bảo vệ, người này gật đầu trước khi quay lại.
"Đi theo tôi và cậu không cần phải quá tò mò" Kom nói, vì vậy Phai đi cùng với chiếc túi của cậu ta cùng với Baiboon. Trên đường đi, Phai vô cùng sợ hãi khi thấy người đàn ông to lớn đi qua nhà. Nhưng Phai không khỏi thắc mắc tại sao lại có nhiều người đi lại như vậy.
"À, ai vậy, Kom?" Người dì lập tức chào, bước ra từ ngôi nhà lớn.
"Phai, đây là bà ngoại của Baiboon. Bà ơi, đây là Phai, một người bạn cùng trường. Phai mang bài tập về nhà. Vậy PKom để bạn ấy đến dạy Baiboon"
"Xin chào ạ" Phai ngay lập tức giơ tay tỏ lòng kính trọng với bà của Baiboon.
"Xin chào, con đã hỏi Khun Kamol chưa?" Người dì hỏi, có phần lo lắng với Kamol vì hắn không cho phép người ngoài vào nhà như vậy.
"Vẫn chưa, nhưng dì không phải lo lắng. Tôi sẽ tự mình nói chuyện với sếp" Kom đáp, người dì gật đầu xác nhận.
"Vậy sẽ ngồi ở đâu? Bà sẽ mang nước cho cháu" Người dì quay sang hỏi cháu trai.
"PKom, chúng ta hãy đặt một cái chiếu trước nhà" Baiboon trả lời. Người dì gật đầu xác nhận và để Kom đưa bọn trẻ về nhà. Baiboon vội vàng lấy một chiếc chiếu để ngồi ngay lập tức.
"Anh đi đâu vậy?" Baiboon hỏi khi thấy Kom đi theo hướng khác.
"Anh đến gặp sếp một chút. Em làm bài tập trước đi. Khu vực này Phai không được đi lung tung"
"Dạ" Baiboon khẽ đáp, trước khi Kom chia tay họ.
"Làm bài tập đi, Phai" Baiboon nói, và Phai gật đầu trước khi ngồi xuống thảm.
"Baiboon, cho mình hỏi một điều. Tại sao có nhiều người đi lại như vậy" Phái hỏi.
"Đó là vệ sĩ trong nhà," Baiboon trả lời.
"Bạn đã xem mọi thứ chưa?" Phai hỏi.
"Ừm, đợi chút, Phai trước sẽ dạy mình môn toán." Baiboon thay đổi chủ đề. Phai gật đầu, cậu ta ngồi xuống và lấy bài tập về nhà để đưa ngay cho Baiboon. Họ đã làm bài tập về nhà trong một thời gian. Dì Nee đi mang nước và đồ ăn nhẹ cho Baiboon và người bạn, sau đó quay lại làm việc. Baiboon và Phai ngồi uống nước và ăn bánh mì.
"Baiboon ngủ trong nhà này à?" Phai nói về dinh thự.
"Ừm, mình đang ở với bà ngoại. Nhà chính là của ông chủ. Còn những ngôi nhà khác thuộc về những người làm việc ở đây" Baiboon trả lời.
"PKom cũng ở đây à?" Phai hỏi.
"Hừm, đằng kia, đằng kia cái cây to, là nhà của PKom" Baiboon chỉ về hướng khác. Phai quay lại nhìn trước khi quay lại Baiboon.
"Baiboon có bao giờ ngủ ở nhà PKom không?" Phai hỏi lại. Baiboon, người đang ăn tráng miệng, gật đầu.
"Mình đã ngủ trên giường của anh ấy vài lần. Thỉnh thoảng ơn đến chơi với PKom ở nhà anh ấy và ngủ ở đó khi trời đã khuya" Baiboon cười đáp. Phai lặng lẽ ngồi dậy trước khi thấy ai đó đến gần.
(Bé nó ngủ ở nhà PKom còn nhiều hơn ở nhà dì Nee nữa)
"Đó là ai?" Phai nhẹ nhàng nói với Baiboon. Người thanh niên quay lại nhìn, em nở một nụ cười thật tươi. Baiboon vội vàng đứng dậy và chạy đến chỗ Kim ngay lập tức.
"PKim" Baiboon vui vẻ gọi Kim. Chàng thanh niên bật dậy ôm chầm lấy Kim. Kim cũng mỉm cười và ôm Baiboon.
"Xin chào, Baiboon," Kim cười chào.
"Baiboon rất vui vì PKim đã có thể trở về an toàn. Chà ... PKim và Khun Kamol ..." Baiboon khàn giọng hỏi.
"Kamol và anh đã nói chuyện và bọn anh đã hiểu nhau. Cảm ơn vì đã lo lắng cho anh. Cậu ấy có phải là bạn của Baiboon không? Khi nhìn thấy Kom, Kom nói rằng Baiboon đang làm bài tập với một người bạn. Vì vậy, anh đến xem" Kim cười nói. Baiboon dẫn Kim đến chiếc chiếu nơi Phai ngồi.
"Đây là bạn của Baiboon, Phai. Phai, đây là PKim là vợ của ông chủ" Baiboon giới thiệu. Kim cười nhẹ, khi nhìn thấy khuôn mặt của Phai. Phai ngạc nhiên nhìn Kim.
"Xin chào, hả, anh là đàn ông?" Phai hỏi ngay lập tức.
"Uh yeah, tại sao em lại ngạc nhiên?" Kim mỉm cười hỏi.
"Em trống rỗng. Chỉ hơi bối rối" Phai cười nhạt nói. Vì sợ rằng Kim sẽ thấy mình thất lễ khi hỏi những câu như vậy.
"Em có thể chấp nhận được không?" Kim hỏi, hơi nhìn vào mặt Baiboon.
"Vâng" Phai khẽ đáp. Kim cười hiền.
"Vậy lát nữa em có nên ở lại ăn tối với anh không?" Kim hỏi.
"Tốt hơn là không, em sợ ..." Phai trả lời ngay lập tức.
"Đừng sợ. Hôm nay Khun Kamol cũng sẽ tổ chức một lễ kỷ niệm nhỏ, nhân tiện, em có thể về nhà muộn được không?" Kim hỏi.
"Không thì hơn. Em thậm chí còn không nói với mẹ là em sẽ đi chơi nữa. Hơn nữa, em đang đi xe máy" Phai trầm ngâm trả lời.
"Chà, tệ quá" Kim cười nói.
"Kim, anh định ăn mừng gì vậy?" Baiboon bối rối hỏi.
"Kamol muốn tổ chức một bữa tiệc để ăn mừng khi anh trở lại nhà của chúng ta. Thật là điên rồ, nhưng này, anh ta làm theo ý mình. Ồ, em đang làm bài tập thế nào rồi? Tiếp tục làm đi. Anh sẽ không làm phiền em" Kim hỏi khi cậu ấy nhớ lại.
"Em không phiền" Baiboon trả lời, trước khi Kim để Phai và Baiboon ngồi lại với nhau để làm bài tập. Kim đang nằm cạnh em. Phai canh khi Kim đã ngủ và nhìn Baiboon một chút.
(Mấy đứa nhỏ ngồi học mà Kim nằm kế bên ngủ)
...
...
...
"Cảm ơn Phai rất nhiều vì đã mang bài tập về nhà và đến dạy lại cho mình" Baiboon nói với một nụ cười khi tất cả bài tập đã được hoàn thành.
"Không sao" Phai cười đáp, sau khi thu dọn đồ đạc, cậu ta chuẩn bị về nhà.
"Em thực sự không ở lại ăn tối sao?" Kim lại hỏi.
"Không, em xin lỗi. Cảm ơn anh rất nhiều vì tất cả, PKim," Phai trả lời với một nụ cười. Kom đi về phía cậu ta.
"Khun Kim, anh phải theo tôi," Kom nói.
"Cảm ơn, anh đi trước. Anh sẽ gặp em vào bữa trưa" Kim nói với một nụ cười.
"Vâng" Baiboon trả lời trước khi Kim bước đi.
"Cậu sẽ về à?" Kom hỏi Phai.
"Vâng" Phái trả lời.
"Vậy thì hãy tiễn bạn của em đi, Baiboon." Kom quay lại nói với Baiboon với một nụ cười. Baibon mỉm cười.
"Vâng" Baiboon đáp trước khi bước tới chỗ Phai và xe máy của cậu ta.
"Về nhà đi Phai. Và cảm ơn một lần nữa vì đã mang bài tập về nhà" Baiboon cười nói. Em thực sự biết ơn từ tận đáy lòng mình.
"Được rồi, hẹn gặp bạn ở trường vào thứ hai" Phai trả lời.
"Ừm, khi bạn về đến nhà. Gửi tin nhắn cho mình" Baiboon nói khi nhớ ra.
"Được " Phai đáp, đẩy chiếc xe máy ra khỏi cổng. Phai quay lại và nở một nụ cười nhẹ với Baiboon trước khi đi. Kom ôm cổ Baiboon và dẫn em vào nhà mà không đợi Phai lên xe trước. Phai thở dài rồi chuẩn nổ máy xe.
"Chờ đã" Một giọng nói vang lên khiến Phia hơi đơ người ra, cậu ta thấy một phụ nữ trẻ bước ra từ cổng.
"Sao ạ?" Phai hỏi, nghĩ chắc chắn là người của nhà này.
"Cậu có quan hệ gì với Baiboon?" người phụ nữ hỏi.
(Mai hả? Chứ trong nhà hổng ai rảnh mà đi hỏi vậy hết)
"Em là bạn của Baiboon, em mang bài tập về nhà đến cho bạn ấy" Phai trả lời, cảm thấy hơi không hài lòng với người phụ nữ trẻ này.
"Vì vậy, uh, đó là tất cả những gì tôi cần biết," người phụ nữ nói nhỏ trước khi bước vào nhà, để lại Phai với cái nhìn trống rỗng, nhưng cậu ta gạt đi.
...
...
...
"Uống thoải mái. Hôm nay chúng ta ăn mừng sự trở về của vợ tôi, em ấy an toàn. Và vợ tôi và tôi đã làm hòa", Kamol nói vào đầu buổi chiều trên bãi cỏ cạnh nhà giữa những người thuộc hạ của mình. Hôm nay Kamol tổ chức một bữa tiệc nhỏ để ăn mừng. Baiboon và Kom đang đứng bên bữa tiệc nướng. Dì Nee đang ngồi và nhìn họ với ánh mắt trầm ngâm.
"Chuyện gì xảy ra vậy dì?" Kim hỏi, ngồi xuống bên cạnh dì. Cậu nhìn thấy người dì đang ngồi thẫn thờ.
"Không có gì. Tôi chỉ đang nhìn Baiboon," Dì Nee nói, nở một nụ cười nhẹ với Kim.
"Sao dì lại nhìn Baiboon? Baiboon nướng trên bếp với Kom" Kim cười nói.
"Dì đang nghĩ về Baiboon và không thể không lo lắng về điều đó" Dì lại nói.
"Điều gì làm dì lo lắng?" Kim hỏi.
"Dì lo lắng về những điều chung chung. Dì không biết tương lai của Baiboon sẽ như thế nào. Dì cũng không biết mình có thể ở lại và chăm sóc Baiboon trong bao lâu. Nếu dì ra đi thì sao? Vậy điều gì sẽ xảy ra với Baiboon? Rồi Baiboon sẽ làm gì?" Dì nói giọng căng thẳng, mắt nhìn cháu. Kim nắm lấy tay dì bóp nhẹ.
"Dì à, đừng nghĩ nhiều nữa. Về tương lai của Baiboon, nếu nói đến việc học, con sẽ nói với dì