Trần Minh Triết đang ngủ ngon lành lại bị ánh nắng ngoài chiếu vào, bực dộc mắng thầm một tiếng khẽ xoay người, lười biếng dang tay ôm lấy Hạ Vũ, xoay được một nửa cả người y liền nhói lên.
Trần Minh Triết nhíu chặt mày kiếm, đưa mắt nhìn xuống dưới chăn bông."Cái tên điên này để trong cả đêm cũng không thèm rút ra à."Y bực tức cố gắng nhướng nhẹ người để đem thứ to lớn kia ra, không ngờ lại có tiếng nói khiến y giật mình."Sư tôn, người đang làm gì vậy?"Trần Minh Triết hoảng hốt xoay mặt qua, thấy hắn chống tay lên đầu đang nhìn y chằm chằm.Triết Minh Triết trước tình cảnh không khỏi thấy xấu hổ thế này, y cũng không biết nên làm thế nào liền trở nên lúng túng, tay chân loạn hết cả lên.
Không lẽ y phải nói rằng "là ngươi, cả đêm cũng không chịu rút ra" hay là "ngươi để bên trong ta như thế sao ta đi lại được".
Trần Minh Triết liền lập tức bác bỏ ý nghĩ đó, nếu nói ra thanh danh Tông chủ Thần giới y biết để đâu đây, đúng thật là mất mặt."Ta...ta...."_Lắp bắp nửa ngày mà Trần Minh Triết cũng không nói nên lời."Phụt...hahaha..."_Hạ Vũ đột nhiên cười lên."Hở?"_Y đang trong trạng thái hoang mang đến tột độ lại nghe tiếng cười của hắn liền ngơ ngác quay đầu qua.Trần Minh Triết trong nét mặt này, vừa ngây thơ lại vừa đáng yêu giống như một nhóc con đang tò mò về thứ gì đó.Hạ Vũ rút thứ đang bị y kéo ra dang dở kia rồi ngồi dậy.
Hắn vén vài sợi tóc rũ rượi trước mặt y ra sau tai.Hạ Vũ cười: "Không có gì.
Ta...""Thái tử điện hạ, Hàn Anh bái kiến."Bên ngoài âm giọng trong trẻo vang lên cắt ngang lời hắn, Hạ Vũ chợt đứng hình, Trần Minh Triết đang hoang mang giờ đây lại càng rối hơn.
Y nhanh chóng cố lên thân thể đau nhức này vô nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi thay bộ y phục khác.
Hắn ở ngoài đây phải gấp rút dọn dẹp lại bãi chiến trường đêm qua."Được, ngươi đứng ngoài đó đợi ta, ta...ta đang thay y phục.""Vâng."_Hàn Anh bên ngoài nói vọng vào.Trần Minh Triết vừa mặc y phục xong, đầu tóc đã chảy gọn gàng, y bước ra ngoài."Ngươi nhanh vào tắm đi.""Được, sư tôn giúp ta một chút."_Hắn ôm đống đồ bị dính vết bẩn đêm qua đem vào trong."Ừm."_Trần Minh Triết gật đầu rồi bước ra mở cửa."Trần Tông chủ."_Hàn Anh thấy y liền hành lễ."Ừm.
Ngươi vào trong đi."_Nói rồi Trần Minh Triết xoay lưng bước vào ngồi lên ghế, tiện tay rót hai ly nước.Hàn Anh bước đến ngồi xuống nhận lấy ly nước từ tay y."Sáng nay không có trà, chỉ có thể uống tạm nước, mong ngươi đừng để bụng."_Trần Minh Triết vô biểu tình nói."Không sao, ta cũng không thích uống trà vào buổi sáng."_Hàn Anh nhẹ nhàng nói rồi cầm ly nước uống một hơi.Hạ Vũ cũng vừa vặn thay y phục xong, hắn bước ra, đi đến chỗ hai người: "Hàn Anh, ngươi tìm ta có việc gì à?"Hàn Anh đứng dậy hành lễ: "Là Hoàng hậu nhờ ta đến bảo người qua chỗ bà ấy.""Nương kiếm ta sao.
Vậy sư tôn người..."_Hắn xoay đầu nhìn y."Ngươi đi đi, ta có chuyện muốn nói với Hàn Anh.""Ta có thể biết chuyện gì không?"_Hắn hỏi.Y cười, xoa đầu hắn: "Bây giờ chưa phải lúc, sau này sẽ nói cho ngươi.
Bây giờ thì mau đi vấn an mẹ đi.""Vâng, vậy ta đi đây."_Nói rồi hắn liền chạy đi.Hàn Anh đi đến đóng cánh cửa rồi lại trở về ngồi cạnh y.Thay vào khuôn mặt tươi tắn lúc nãy là khuôn mặt