Thông tin truyện Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm

Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm

Lượt xem:

273

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 15176 lượt

Review Truyện Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm

 

Tên gốc: Thật ư? Thật ư? Phải là hồng phai xanh thắm
Tác giả: Quan Tâm Tắc Loạn
Thể loại: Xuyên không, cổ đại, điền văn, gia đấu, sủng, lãng tử quay đầu, HE
Độ dài: 220 chương + 4 PN
Tình trạng: Sắp hoàn edit và đã chuyển thể thành phim với tên Minh Lan Truyện

--------------------

"Hồng phai xanh thắm", theo lời editor, là thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Tuổi trẻ của người con gái tuy rực rỡ nhưng cũng ngắn ngủi, còn có những người hồng nhan bạc mệnh, mãi mãi dừng lại ở khoảnh khắc tuổi xuân tươi đẹp ấy.

Diêu Y Y, một nhân viên bình thường tại tòa án, trong chuyến thực địa ở vùng núi bị tai nạn và xuyên qua thân thể của Thịnh Minh Lan, tiểu thư hàng thứ Sáu của Thịnh gia. Một thanh niên trí thức sống dưới ánh sáng của pháp luật đột nhiên phải làm quen với thế giới quan phức tạp và hà khắc của cổ đại, Diêu Y Y từng có ý không muốn sống, cứ thế mà lay lắt qua ngày.

Thân thể của nàng là Minh Lan, thứ nữ nhỏ tuổi nhất do thiếp của lão gia Thịnh Hoành sinh. Ngày nàng xuyên qua, thân mẫu của Minh Lan vì minh tranh ám đấu trong phủ họ Thịnh, khó sinh mà chết. Đứa bé mới sáu tuổi đã mất mẫu thân, thứ nữ địa vị lại thấp kém, không một ai quan tâm, đến người hầu kẻ ở cũng mặc kệ Minh Lan tự sinh tự diệt.

Trong lúc khốn cùng nhất ấy, cũng may Thịnh lão phu nhân thương xót, cưu mang đứa cháu nhỏ, đưa nàng về chăm sóc. Thịnh Minh Lan dần dần trưởng thành dưới cánh tay che chở của tổ mẫu, trở thành một tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu.

Thịnh gia đứng đầu là Thịnh Hoành, bên trên có Thịnh lão phu nhân, bên dưới có phu nhân Vương thị cùng mấy vị thiếp, mà nổi bật nhất là Lâm thị, đối thủ một mất một còn với Vương thị.

Thịnh Hoàng vốn không phải là nhi tử thân sinh của Thịnh lão phu nhân, nhưng được bà nuôi nấng, lo lót trải đường tiến vào quan trường thuận lợi. Cộng thêm sự nhanh nhạy và khéo léo của bản thân, Thịnh Hoàng làm quan càng ngày càng tiến xa, chỉ có việc trong nhà không tránh khỏi bên trọng bên khinh.

Vương thị ngu dốt, gia tộc mẹ đẻ có quyền thế nhưng lại không biết lợi dụng, để Lâm thị có cơ hội trèo lên. Tranh đấu âm thầm giữa Vương thị và Lâm thị khiến cả phủ họ Thịnh chìm trong chướng khí, để rồi mẫu thân của Minh Lan trở thành vật hi sinh.

Lớn lên trong hoàn cảnh như vậy đã dạy cho Minh Lan cách ẩn nhẫn, che dấu bản thân; tâm trí trưởng thành của người hiện đại lại giúp nàng có cái nhìn sắc bén, thông minh kín đáo. Nàng biết mình chỉ là thứ nữ, bên trên có hai tỷ tỷ Hoa Lan, Như Lan con của phu nhân, thêm một Tứ tiểu thư Mặc Lan do Lâm thị sinh, việc tốt chẳng bao giờ đến lượt nàng.

Thịnh lão phu nhân hết lòng bảo vệ nàng, nhưng bà cũng đã có tuổi, lại không phải mẫu thân thân sinh của lão gia Thịnh Hoành, nhiều việc không phải cứ muốn là làm được. Minh Lan yêu quý tổ mẫu của mình nhất, vì vậy nàng thà hi sinh bản thân, chứ không để người phải lo lắng.

Ngoài mặt nàng là một tiểu thư hiền lành, biết nhường nhịn tỷ muội, ngoan ngoãn với phu nhân Vương thị và hiếu thảo với phụ thân Thịnh Hoành. Nhưng sâu thẳm trong tim, Minh Lan hiểu rõ mình vẫn là cô nàng Diêu Y Y, một lòng hướng đến cái thiện, ghét bất công, ghét cả những quy tắc không có tình người khi sống trong gia trạch ở cổ đại.

Thời gian dần trôi qua, Minh Lan lớn lên càng ngày càng xinh đẹp rạng rỡ. Tuổi xuân của nàng cũng có một bóng hình. Chàng là Tề Hành, nhi tử của quận chúa, thân thế hiển hách, tương lai sáng lạn. Thủa nhỏ cùng học chung một sư phụ, Tề Hành đã lén lút để ý đến tiểu thư Minh Lan của Thịnh gia.

Có một mẫu thân ghê gớm ngăn cấm đủ đường, Tề Hành chưa từng tiếp xúc với vị cô nương nào trước đây. Vì vậy khi gặp Minh Lan, chàng ngay lập tức bị vẻ thông minh nhanh nhẹn của nàng hút hồn. Suốt một thời niên thiếu, Tề Hành làm mọi cách để tiếp cận nàng, chân thành mà đối đãi, thậm chí còn tranh cãi với phụ mẫu vì muốn cưới nàng làm chính thê. Nhưng tất cả chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.

Ngay từ khi bắt đầu, Tề Hành trẻ tuổi không hiểu, nhưng Minh Lan trưởng thành đã rõ ràng, nàng và chàng vĩnh viễn không thể đến với nhau. Vì vậy, nàng luôn lạnh lùng với chàng, nhẹ nhàng giữ khoảng cách, khiến mối tình chưa kịp chớm nở đã chết từ trong trứng nước. Sau này nghĩ lại, Minh Lan đôi khi vẫn thổn thức, bởi Tề Hành là người đầu tiên yêu nàng chân thành đến thế.

Minh Lan vốn muốn yên ổn gả cho một nam nhân bình thường, sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, nhưng sự an bài của nàng không thể tránh thoát trò đùa số mệnh. Những mối hôn mà Thịnh lão phu nhân tìm cho nàng cứ lần lượt mà hỏng chỗ nọ mất chỗ kia. Cuối cùng, theo lệnh của Thịnh Hoành và Vương thị, nàng bị ép gả cho Nhị công tử Cố gia của phủ Ninh Viễn Hầu.

Hắn ta là Cố Đình Diệp, trước đây vốn là một tay ăn chơi trác táng có tiếng trong kinh thành, nay lãng tử quay đầu, trở thành Cố tướng quân tâm phúc của tân đế. Người người đều chỉ trỏ bàn tán, nói Minh Lan leo cành cao, lại đỏ mắt ghen tị với nàng. Nhưng ít ai biết được, người trăm phương nghìn kế bày ra mối hôn sự này lại chính là khổ chủ, Cố Đình Diệp.

Cố Đình Diệp tuy là nhi tử Ninh Viễn Hầu nhưng mẫu thân đã mất, từ nhỏ phải chịu tính kế đủ đường. Hắn lớn lên xiêu vẹo cũng là do công lao lớn của những người gọi là họ hàng thân thiết. Vì vậy mới hai sáu tuổi mà tâm hồn hắn đã trải qua nhiều phen ấm lạnh, biết được thật giả, tốt xấu.

Ngay từ lần đầu gặp mặt Minh Lan, Cố Đình Diệp đã ấn tượng với vị tiểu thư có vẻ ngoài nhút nhát nhưng lại gan dạ và thông minh hơn bất cứ ai. Lần thứ hai cứu nàng, tiểu thư xinh đẹp run rẩy nói lời cảm ơn, hắn thấy tim mình chợt rung động. Càng tìm hiểu về nàng, hắn càng rõ nàng cũng không vui vẻ như bề ngoài, phận làm thứ nữ khiến nàng luôn phải ấm ức mà sống. Cố Đình Diệp lúc đó biết rõ, hắn thích nàng, mà nàng cũng là thê tử thích hợp nhất có thể giúp hắn.

Cố Đình Diệp hao tâm tốn sức bày kế cưới Minh Lan về, cho nàng thân phận cao quý. Hắn hiểu nàng, mà nàng cũng tình nguyện giúp đỡ hắn chống đỡ gia sự. Hai người từ từ vun đắp tình cảm, gạt bỏ chướng ngại, sinh nhi dưỡng nữ.

Quá trình có rất nhiều khó khăn, đau khổ, thậm chí suýt mất mạng, nhưng Minh Lan cuối cùng cũng được sống theo đúng ý thích của mình, còn Cố Đình Diệp trả được thù, tìm được người tâm giao với hắn. Tình yêu giữa hai người chính là sự thấu hiểu và chấp nhận bản chất của nhau.

"Hồng phai xanh thắm" là một cuốn truyện gia đấu, nhưng lại thiên về điền văn, bởi lẽ cuộc sống cổ đại được tác giả miêu tả rất chi tiết. Hệ thống nhân vật tuy lớn nhưng ai cũng được tác giả xây dựng có cá tính, độc đáo, điều mà không phải cuốn truyện nào cũng làm được.

Về nam nữ chính thì lại không cần nói nhiều, Cố Đình Diệp nửa đầu truyện chỉ lên sàn diễn đúng vài ba lần, tưởng chừng là nam phụ mờ nhạt thì ai ngờ một bước nhảy lên vai chính, làm người đọc đi hết từ bất ngờ này qua bất ngờ khác.

Nữ chính Minh Lan đôi khi có vẻ lạnh lùng, hơi vô tâm, chỉ suy nghĩ cho bản thân. Nhưng với thân phận thứ nữ và sự hiểu biết ở hiện đại của nàng, hành động như vậy cũng không hoàn toàn đáng trách.

Chỉ có một nhân vật nam phụ tôi tiếc nuối nhất chính là Tề Hành. Khi còn trẻ, chàng nhiệt tình yêu đương mà không được đáp lại, lúc có tuổi lại gặp biến cố gia đình, thê chết, lỡ dở hạnh phúc nhiều lần. Chắc là do con ghẻ nên tác giả hành hạ chàng thật quá đáng!

Truyện khá hay nên hy vọng mn sẽ thích ạ.

 


Danh sách chương

Bình luận truyện