Thông tin truyện Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay

Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay

Lượt xem:

61

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 13319 lượt

REVIEW TINH HÀ RỰC RỠ MAY MẮN THAY


Tác giả: Quan Tâm Tắc Loạn.
Thể loại: Cổ đại, điền văn, xuyên không, sảng văn, HE.
Tình trạng: Đã hoàn edit, có ebook.
Giới thiệu:
Rất nhiều năm sau nhìn lại cuộc đời, nàng cảm thấy kiếp này đầu thai thực sự tốt hơn kiếp trước rất nhiều. Vậy rốt cuộc là duyên cớ nào đã khiến một con người cần cù chăm chỉ như nàng bị đùa bỡn đến đường cùng như thế?
Từ khi Trình Thiếu Thương bắt đầu hiểu chuyện, cuộc đời của nàng vốn đã trống vắng lạnh lẽo, cho dù đổi một thế giới khác, ông trời vẫn cực kỳ ‘ưu ái’ sắp đặt cho nàng một hoàn cảnh tương tự. Ngoại trừ chính bản thân thì không một ai đáng để dựa dẫm, đây chính là chân lý sống của nàng.
Nàng đã quyết ý muốn tự dựng nhà mở rộng nhân sinh, đáng tiếc ông trời tiếp tục kéo chân, biến kiếp sống chăm chỉ phấn đấu của nàng thành một trò cười.
Mà nàng, sau khi trải qua hết biến cố này đến biến cố khác, cuối cùng cũng đã học được cách nhận thức lại thế giới này.
----
Tinh Hà Rực Rỡ là tác phẩm đến từ cây bút nổi tiếng Quan Tâm Tắc Loạn. với văn phong thả mình bay bổng, tác giả sẽ đưa bạn đến thế giới nội tâm cuồng dã của nữ chính, qua từng câu chữ như đang phiêu du giữa vũ trụ xa xăm, nơi tồn tại cả hố đen đáng sợ và dòng sông ngân lấp lánh sáng bừng.
----
Truyện này có sủng, có ngọt, có ngược, có bi. Thường những truyện sủng mình đọc, tác giả hay viết đoạn sủng tràn lan, có khi 1 chương tới mấy đoạn, dẫn đến đọc giả dễ chán, đọc lướt qua. Nhưng ở đây, tác giả viết đoạn sủng rất chắc tay, không quá dài hay quá ngắn, cảm xúc dâng lên từ từ đến đỉnh khiến dư vị đọng lại, ngọt thấu tâm can. 
Lại nói đến cảnh ngược, cảnh bi. Mình đã khóc vì ức khi mẹ Tiêu thẩm vấn đứa con gái bị bỏ rơi 10 năm, để rồi nhận lại 1 câu từ Tang thị: "Chỉ vì muốn mình trông công bằng mà hà khắc với người nhà, rộng rãi với người ngoài". Nói rất hay! Coi như từ đây Thiếu Thương nguội lòng với mẹ ruột. Mình cũng đã khóc vì tiếc thương cho Hà gia, khi 2 con trai lớn nhất bị địch kéo lê rồi chặt đầu treo lên giáo trước mặt người cha già, 1 người bị ngựa dẫm chết trên chiến trường, 1 người chết vì kiệt sức để đưa được viện quân tới, cuối cùng người cha già cũng oanh dũng hy sinh. Mình đã khóc đến thấu tim khi Bất Nghi bỏ lại Thiếu Thương để đuổi theo mối thù nhà, để rồi Thiếu Thương mở lời từ hôn trước mặt chàng. 
Lại nói đến nam nữ chính, thật ra mâu thuẫn giữa họ không phải do hiểu lầm nhau, mà vì hiểu nhau quá rõ, cũng hiểu bản thân quá rõ, thêm việc Thiếu Thương mất niềm tin vào tình yêu, bo bo giữ mình. Đáng tiếc đoạn kết khi 2 người chính thức mở lòng với nhau mình thấy tác giả viết chưa tới, chưa có cao trào. Nhưng dù gì cũng HE cho con dân đỡ buồn.
Tuyến nhân vật phụ khá đa dạng. Có người khiến ta vừa tiếc vừa hận như Lâu Tử Duy: hận người lầm đường lạc lối, tiếc người sinh ra nhầm thời. Có người khiến ta thương cảm như Viên Thận hay Tuyên nương nương. Có người cứ ngỡ kẻ thù, quay đi lại là bằng hữu như Hủ Nga, Hà Chiêu Quân hay Vương Linh.  
Phần ngoại truyện thường người ta sẽ để những cảnh hạnh phúc của nam nữ chính. Nhưng không, tác giả quyết định làm chúng ta khóc thêm 1 (vài) lần nữa. Còn những cảnh ngọt ngào, con đàn cháu đống hay du sơn ngoạn thủy của Thiếu Thương và Bất Nghi chỉ được lược sơ vài câu. 
Kết lại, truyện này rất xứng đáng để đọc. Tác giả viết những phân cảnh chiến thuật và triều đại rất chi tiết. Văn phong trau chuốt, cách dẫn truyện có tiền căn hậu quả, hấp dẫn đọc giả. Ở đây phải cảm ơn editor Qin Zồ đã truyền tải được văn phong của tác giả, bản editor mượt mà như truyện được xuất bản vậy. Hy vọng trong tương lai sẽ còn đọc được những truyện mà phải dùng từ xuất sắc để hình dung như này.


Bình luận truyện