Trong lớp học
" Học sinh mới, nãy cậu không có đi kiểm tra sức khoẻ à??? ".
Nhớ lại lời Chính Hiếu dặn, Tùng Lâm mới nói:" Mình kiểm tra rồi, trễ hơn mọi người thôi". Còn kiểm tra kiểu gì thì tôi cũng thiệt không thể nói cho được!!!
" Ồ, sau này có chuyện gì không biết thì có thể hỏi mình". Lúc này Tùng Lâm mới chuyên chú ngẩng đầu lên nhìn kĩ, mắt sáng, bờ môi mỏng, nom hơi ươn ướt, mềm mại. Quả là 1 đôi môi đẹp! Còn có cánh mũi thẳng tắp chuẩn men lỳ châu Âu. Mái tóc của cậu xoà nhẹ xuống, trông thiệt bồng bềnh và mềm mại, còn thêm cả chiếc đồng phục quả như là thiết kế riêng cho cậu. Trông rất ra dáng 1 nam sinh nho nhã dịu dàng. Nhận ra được đã rời lực chú ý thành công, nam sinh lìên bày ra 1 nụ cười trong trẻo với cái má lúm đồng tiền thật là đáng eo muốn chết. Đúng kiểu nam thần điển hình trong mắt mình đây mà. Woa, thiệc là muốn phòi máu, không được! Phải kìm cơn dê lại không thể để người ta coi thường được. Mà quái lạ, nãy tới mình tia 1 vòng mà có thấy ai đâu. Lúc này như nhận ra nghi vấn, nam sinh mới dịu dàng nói ra với chất giọng ngọt ngào:" À, mình vốn học ở lớp bên kia. Nhưng do học hành bên đấy căng thẳng nên mới xin chuyển về đây". À phải ha, nghe nói cái lớp mình học đặc biệt yếu kém, nghe đồn toàn thành phần bất tài vào học. Cũng chẳng trách được, kiến thức con em mình uyên bác thế cơ mà. Hô hô, tưởng cậu ta đi dạy học thế nào, té ra cũng chỉ có thế. Trường này quả là công tư phân minh, đến cả đại nam thần cũng không chịu cúi đầu lấy nổi 1 cái. Được, về nhà ta phải lên page trường này thả sao cho thật đã...
Vì vậy tâm tình của ai đó đã bị vứt ra sau đầu không nhìn lại, không thương tiếc luôn=)))
Nghe được mấy tiếng xì xào xung quanh, không cần nhìn cũng biết là mấy con mụ bánh bèo đang hiện nguyên hình rồi đây. Haizzz, mới ngày đầu mà đã thu được 1 rổ anti thế này rồi... Thật là, còn định thu nhận 1 dàn đệ tử chứ!!!
Bất chợt có 1 thân ảnh cực kỳ bức màn hình xuất hiện ở cửa đi vào, theo sau đó là những thanh âm la hét 1 cách yếu đuối, như kiểu sợ bị kích động đến ai vậy. Mấy con người này người thì đập ngực, người thì cắn áo, nhéo tay, còn có cả 2 mẻ bánh bèo vừa mới chửi mình giờ đây tuy vẫn giữ vẻ mặt tỉnh táo nhưng trên trán mồ hôi đã phun ra như tắm rồi... Tùng Lâm thoáng cười khẩy: làm màu, có cần phải đến nỗi đấy không?
Ấy rồi 1 bàn tay giơ đến trước mặt, nam sinh... ồ, hoá ra là ngồi cùng bàn đang quay tay trước mặt mình nhìn với ánh mắt khó tin:" Cậu là đứa con gái đầu tiên tôi biết không bị ảnh hưởng bởi thầy ấy đấy"-" Làm gì cần phóng đại đến cái mức đấy, tôi thấy bình thường mà"(tự vả đi em, đứa nào vừa thấy chồng là 2 mắt sáng như cái đèn ô tô hử=)))
Nam nhân bước vào lớp là cả 1 không khí sùng bái, khí thế phải gọi là bức người đi... Tùng Lâm không bị bức bởi vẻ đẹp ấy mà bởi mấy đứa xung quanh. Đúng là chỉ mới có 1 tiết học thôi mà nhân sinh của mình thay đổi nhanh dễ sợ. Ai bảo hắn là bạn mình, có đẹp mấy cũng không bằng cảm giác nhục nhã của tui ha...
Tùng Lâm quay lên hỏi bạn cùng lớp:" Ủa, mới vừa rồi học Văn xong mà? Lại học tiếp à? "-" Không phải, đây là tiết tự học. Bình thường chỉ có cả lớp ngồi làm bài tập thôi. Không hiểu sao hôm nay thầy lại đích thân tới nữa".
Thằng cha này chắc chắn là không tới tay không rồi- Tùng Lâm rủa thầm.
Nhìn qua lớp 1 lượt, cuối cung mắt nhìn thẳng xuống cuối lớp. Bỗng nhiên từ mắt nam thần trào tới 1 luồng hàn khí khiến mọi người phải rét run. Rồi hắn bỗng nở 1 nụ cười rồi nói:" À quên không giới thiệu với cả lớp, đây là Hoàng, học sinh mới chuyển đến từ lớp năng khiếu. Mong Hoàng sẽ cùng với thành tích của mình đưa lớp đi lên 1 cách xuất xắc"- Kết thúc câu nói là 1 biển pháo tay giòn giã, giòn giã đến điếc mẹ tai luôn.
" Giờ mời Hoàng lên ngồi cạnh bạn Đạt. Bạn đấy