Hiển Thi đặt khău lau bảng vào tay Triền Duy khi cậu vừa đưa một tay ra.
"Cô xem tôi là cái giá treo đồ à?"
Triền Duy nhìn Hiển Thi lẩm bẩm đủ cho mình cô nghe thấy.
Thi lại lấy điện thoại từ trong túi áo khoác của mình ra bấm bấm, sau đấy đặt điện thoại vào một tay đang rảnh rang còn lại của cậu.
Thế là tay bên trái của Triền Duy biến thành móc treo khăn lau bảng, tay bên phải là cái kệ kê điện thoại.
Cậu hậm hực mím môi nhìn cô.
Ba cô gái kinh ngạc, nhìn thấy Triền Duy ấy thế mà lại ngoan ngoãn chịu để Hiển Thi dùng mình như cái tủ để đồ.
Thảo Mai còn tưởng Thi bỏ vật dụng trong người ra như thế chắc chắn là cô ta muốn một mình xông vào solo với ba người.
Cô gái này ấy thế mà bạo gan ghê nhỉ?
Cứ tự nhiên, có Triền Duy ở đây cô sẽ giả vờ mình là thiếu nữ yểu điệu yếu đuối đáng thương bị ức hiếp.
Thể nào Triền Duy cũng cảm thấy thương cảm mà đứng ra bên vực mình thôi.
Mai chỉ vừa vui sướng khi mường tượng đến cảnh ấm áp ngọt ngào của hai người thì một giọng nói cực kỳ quen thuộc vang lên, quen đến nỗi cả cơ thể cô cứng đờ, rùng mình lạnh người.
"Thế nào, có làm được không?"
"Đương nhiên là thành công rồi.
"
"Tôi đã lén sửa sai tài liệu thi trên máy tính của cô ta.
Lần này cô ta bị phạt là cái chắc.
"
"Có ai phát hiện ra không? Camera thì sao?"
"Chẳng có ai ở đấy cả, còn camera thì đã có người xử lý giúp chúng ta rồi.
"
"Tội thật, Nguyễn Huyền Nguyệt Anh lần này chắc triệt để chẳng dám kiêu căng hay lên mặt với ai nữa rồi.
"
Ơ hay ơ hay ghê! Đây là giọng của cô mà.
Thảo Mai và đám bạn của cô đứng hình tím mặt.
Giọng nói của cô sao lại phát ra từ tay của Triền Duy?
Không phải, chính xác là phát ra từ trong điện thoại của Hiển Thi trên tay của Triền Duy.
Khi âm thanh kết thúc, Triền Duy nhướn mày hời hợt nhún vai một cái.
Sau đấy lật qua lật lại điện thoại của cô ngắm nghía như chưa từng xảy ra việc gì.
"Ốp lưng đẹp đấy.
"
Rồi ghé sát vào Hiển Thi chỉ chỉ hình dán sau ốp.
"Xem con heo ham ăn này đi, trông có giống cô không này?"
Hiển Thi không thèm quan tâm lời trêu ghẹo của cậu, bình lặng lấy lại điện thoại của mình.
Hình ảnh hai người nói chuyện rất tự nhiên nhưng vào mắt Thảo Mai lại là hình ảnh chàng trai trong mộng của mình đang tình tứ hú hí với một người con gái khác mà đếch phải là mình.
Chợt quên mất cái chứng cứ trước mặt vừa vạch trần cô.
Cơn ghen lồ ng lộn ầm ập vào bản mặt.
"Sao mày dám!"
Mai nghiến răng quát lên dữ dội, đoạn định xông lên đánh ghen Hiển Thi thì Triền Duy nhanh tay chặn cô lại.
Giọng nói Lạnh nhạt, xa cách và vô tình của cậu khiến trái tim màu hường của Mai rỉ máu.
"Ba người có ba sự lựa chọn.
"
"Trả lại tài liệu về vị trí cũ, sau đấy tự giác xin lỗi Nguyệt Anh.
"
"Thành thật với ban giám hiệu nhà trường.
"
"Hoặc là bọn tôi giúp mấy người đưa đoạn ghi âm này đến tay thầy hiệu trưởng.
"
Ba người tái mặt cắn môi nhìn nhau.
Thảo Mai nhìn Triền Duy