Lời nói của tôi làm cho sắc mặt Tống Duyên Minh có chút ngại ngùng, nhưng mà Lý Hào Kiệt căn bản không để ý đến tôi.
Anh ấy ôm eo người phụ nữ ấy, cúi người xuống hôn chị ta, “Ngoan, tối nay về sẽ chiều chuộng em.”
Hai người hôn nhau thắm thiết, tôi đứng ở một bên, giống như một người thừa.
Bản thân vừa mới tuyên bố chủ quyền, không nghi ngờ gì mà biến thành sự châm biếm.
Cuối cùng, Lý Hào Kiệt vẫn đưa Tống Duyên Minh đi, cùng tôi bước vào cửa nhà họ Lý.
Chúng tôi thay giày đi ra, vào bên trong, sau đó người giúp việc đưa chúng tôi đến đại sảnh.
Tôi bước đi, chỉ cảm thấy tay phải bỗng ấm áp.
Cúi đầu xuống, bàn tay to lớn ấm áp của Lý Hào Kiệt nắm lấy bàn tay của tôi, biểu cảm hờ hững, giống như không có chuyện gì xảy ra.
Tim tôi bỗng nhiên đập mạnh.
Lúc chúng tôi đến đại sảnh, ông nội của Lý Hào Kiệt - Lý Nam Hào đã ở đó đợi chúng tôi.
Tới gần đó, Lý Hào Kiệt mới bỏ tay tôi ra, giới thiệu tôi với Lý Nam Hào.
Chúng tôi ngồi xuống, Lý Nam Hào hỏi tôi một số chuyện, tôi đều thành thật trả lời.
Trong lúc đó, Lý Hào Kiệt thỉnh thoảng có những động tác thân mật nhỏ, hoặc là giúp tôi hất nhẹ tóc, hoặc là ôm vòng eo của tôi.
Lúc Lý Nam Hào hỏi tôi những câu khó trả lời, anh ấy cũng dịu dàng giúp đôi giải vây.
Sau đó ăn cơm cũng vậy, Lý Hào Kiệt gắp thức ăn cho tôi, gỡ xương cá giúp tôi.
Cứ thế đến mười rưỡi tối, tôi và Lý Hào Kiệt mới ra khỏi nhà Lý Nam Hào.
Lúc rời đi, Lý Nam Hào đập nhẹ vào vai Lý Hào Kiệt nói, “Cô gái này không tồi, ông rất hài lòng, chúng ta nắm chắc thời gian, tranh thủ năm sau hãy sinh cho ông một đứa cháu mũm mĩm đi!”
Nói xong, Lý Hào Kiệt ôm lấy tôi, đưa sát mặt lại phía tôi, dùng một giọng ấm áp nói, “Đã nghe thấy ông nội nói gì chưa? Hôm nay về chúng ta cùng cố gắng.”
Anh ấy sát lại tôi, hơi nóng phả ra bên tai tôi, khuôn mặt tôi bỗng nhiên đỏ ửng lên.
Lý Nam Hào vừa nhìn đã hiểu, liền thúc giục, “Được được, đừng ngây người ra nữa, mau đi đi!”
Lý Hào Kiệt ôm tôi ra cửa, tôi ở trong lòng anh ấy, hơi ấm nhất thời làm tôi ngẩn ngơ.
Chúng tôi ra khỏi nhà họ Lý, thời khắc cánh cửa nhà họ Lý đóng lại, tay của người đàn ông liền buông xuống, quay người đi về hướng chiếc xe.
Tôi ngu ngốc vẫn chưa kịp phản ứng lại, đi theo anh ấy đến gần xe, Lý Hào Kiệt quay đầu lại, khuôn mặt chán ghét nói một chữ, “Cút.”
Mặc