Tôi đi theo sau, nhìn thấy giám đốc đưa cho nhân viên bán hàng một thứ giống như tấm thẻ mua đồ ở trung tâm thương mại, uy hiếp nói, “Chuyện này là Hào Thiên lão tổng ép xuống, nếu như cô dám nhiều chuyện, thì đừng mong có thể sống ở Thành phố Vĩnh An nữa!”
Cô ấy chỉ nói một câu, khi tôi định cầm điện thoại để lưu lại chứng cứ, giám đốc nói một câu rồi đi ra ngoài.
Tôi ngăn ông giám đốc lại, đến hỏi chuyện này.
Giám đốc chỉ trợn mắt nhìn tôi, “Tôi không biết cô đang nói gì.”
Sau đó rời đi.
Tôi vẫn luôn cảm thấy chuyện này là kế hoạch của Tống Duyên Minh, mục đích, chính là vì muốn làm cho địa vị của tôi trong lòng Lý Hào Kiệt hạ xuống.
Nhưng tôi không ngờ được, Lý Hào Kiệt lại mắt nhắm mắt mở cho qua tất cả mọi chuyện, thậm chí còn giúp chị ta!
Tôi không can tâm!
Tôi đi thẳng đến tầng dưới của tòa nhà lớn của tập đoàn Hào Thiên, tôi muốn hỏi Lý Hào Kiệt, rốt cuộc nghĩ như thế nào?
Tập đoàn Hào Thiên là một doanh nghiệp lớn, khi vào phải có thẻ quẹt, tôi vốn dĩ nghĩ rằng rất khó có thể vào được, nhưng không ngờ vừa đến cửa, lễ tân đã đi đến, nhiệt tình nói với tôi, “Chào bà chủ tổng giám đốc.”
Tôi được đưa lên tầng, thuận lợi đi vào căn phòng làm việc của Lý Hào Kiệt.
Lúc tôi đi vào, Lê Kiên - người đón tôi hôm đó cũng có mặt ở trong phòng làm việc, thấy tôi đi vào, hắn ta liền chủ động ra ngoài.
“Có chuyện gì sao?” Lý Hào Kiệt không ngẩng đầu lên, nói.
Tôi cũng không nói vòng vo với anh ấy, liền bước lên hỏi, “Chuyện máy quay của trung tâm thương mại, là anh đã tìm người làm phải không?”
“Đúng vậy.”
Tôi vốn dĩ nghĩ rằng Lý Hào Kiệt sẽ nói gì, nhưng anh ấy không giấu diếm.
“Tại sao?”
“Không tại sao cả.”
Tôi hận thái độ như vậy của anh ấy, mặc kệ Tống Duyên Minh có tính kế gì với tôi, anh ấy đều ngấm ngầm giúp đỡ chị ta!“Rõ ràng anh biết là Tống Duyên Minh tính kế với tôi, rõ ràng biết chị ta không giống như bề ngoài, tại sao, anh vẫn giúp chị ta?! Anh rõ ràng là tổng tài lớn, lẽ nào