Lý Trọng Mạnh cũng lên xe.
Lái xe đưa tôi rời đi.
Tôi ngồi ở vị trí ghế lái phụ, nhìn kính chiếu hậu bên phải, tôi thấy Lý Hào Kiệt vẫn đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích.
Xe đậu dưới nhà Lý Trọng Mạnh, người đàn ông ấy xuống xe trước mở cửa giúp tôi.
Một tay đưa về phía tôi: “Cẩn thận.”
“Cảm ơn.” Tay tôi đặt trên tay Lý Trọng Mạnh, gắng lấy sức đứng lên.
Tôi được Lý Trọng Mạnh đỡ, khập khiễng đi vào thang máy.
Ở trong thang máy, tôi nói sơ lược với Lý Trọng Mạnh việc của dự án gần đây.
Bởi vì quần áo đều ướt đẫm, khi tới cửa, Lý Trọng Mạnh lấy chìa khóa phòng của tôi ra, nói: “Chỗ em có quần áo trước kia của em, anh đến lấy một bộ đến giúp em, em cứ tắm ở nhà anh.”
Tắm.
Chuyện này là chuyện khá ngại ngùng, tôi dựa vào cửa phòng mình: “Hay là để em về tắm trước đi, tắm rồi em lại đến chỗ anh, anh giúp em xem vết thương ở chân.”
Tôi vừa nói vừa muốn lấy chìa khoá.
Lý Trọng Mạnh giấu chìa khóa sau lưng, khuôn mặt ẩn chứa nụ cười, lắc đầu: “Xin lỗi, không được.”
“Vì sao?”
“Chân em bị thương, anh không yên tâm để em tắm một mình.” Lý Trọng Mạnh nói, lấy chìa khóa mở cửa căn phòng đã từng là phòng của tôi, bản thân vào thay giày trước, rồi lại lấy dép giúp tôi, nói: “Yên tâm, em tắm anh sẽ không nhìn lén.”
Người đàn ông vừa nói như vậy, ngược lại tôi có chút đỏ mặt.
Lý Trọng Mạnh giúp tôi lấy một chiếc ghế để bên cạnh, bảo tôi ngồi xuống, tôi ý thức được anh ấy muốn giúp tôi thay giày, vội nói: “Để em.”
“Không sao, cứ để anh.”
Tay của người đàn ông đặt trên tay tôi, ngăn cản động tác của tôi.
Thay dép giúp tôi.
Khi tôi vào phòng mới phát hiện, tuy đã năm năm tôi chưa trở về căn phòng này nhưng nó không hề có dấu tích của sự cũ kỹ. . Truyện Xuyên Nhanh
Cả phòng sạch sẽ không dính một hạt bụi.
Trên giường phủ ga giường hoạt hình màu vàng nhạt, là đồ mới.
Tôi chỉ vào ga giường: “Đây là...”
“Mỗi tháng anh đều sẽ tìm người đến quét tước vệ sinh, hơn nữa sẽ đổi ga giường, những ga giường trước đây vì giặt nhiều lần nên hư rồi, anh mua cái mới thay em.” Lý Trọng Mạnh nói xong, nhìn về phía tôi, dịu dàng hỏi: “Thích không?”
Nhìn hình ảnh con mèo nhỏ đáng yêu trên ga giường, khóe miệng tôi cong lên, gật đầu: “Thích, có điều em đã ba mươi tuổi rồi, lại dùng loại này, liệu có bị người khác cười nhạo không.”
“Sao lại vậy chứ?” Lý Trọng Mạnh đi tới trước mặt tôi, đưa tay sờ mái tóc của tôi, ánh mắt dịu dàng kiên định nhìn tôi nói: “Ở trước mặt anh, em mãi mãi là cô gái nhỏ, hơn nữa, không cần trưởng thành cũng không sao.”
Giọng nói của người đàn ông rất nghiêm túc, hoàn toàn không có cảm giác qua loa lấy lệ.
Nhìn anh ấy, trong lòng tôi bất giác cảm thấy yên tâm.
Tôi đi vào phòng một mình, nhìn áo quần năm năm trước của tôi.
Mấy năm này, bởi vì đi theo Mưu Đạo Sinh, tiếp xúc với kiến thức và nền học vấn quốc gia, ngày càng thích hán phục cách tân, mặc thoải mái lại rất có khí chất.
Ban đầu Mưu Đạo Sinh không thích, bị tôi lôi kéo thì dần dần cũng yêu thích.
Mà những trang phục trong ngăn tủ này đã lâu lắm rồi tôi chưa mặc.
Tôi tùy ý lấy một chiếc áo thun và váy, lấy thêm đồ lót.
Trừ những thứ này ra, còn có khăn tắm.
Khi tôi đi vào nhà vệ sinh lấy khăn tắm, tôi mới phát hiện, trên bồn rửa mặt trong nhà vệ sinh bày đủ các loại mỹ phẩm dưỡng da, đều chưa bóc lớp bọc.
Không chỉ có thế, cái kệ nhỏ bên cạnh còn có dầu gội đầu.
Trái tim tôi không khỏi đập mạnh.
“Anh Lý, những mỹ phẩm dưỡng da này...” Tôi gọi với ra bên ngoài.
Lý Trọng Mạnh biết tôi đã lấy đồ xong, từ bên ngoài đi vào, thấy tôi chỉ vào đống mỹ phẩm dưỡng da, anh ấy cũng không cảm thấy bất ngờ, giải thích: “Anh luôn nghĩ một ngày nào đó có thể em sẽ về ở nên vẫn luôn mua mỹ phẩm dưỡng da giúp em, có điều anh không am hiểu đồ của phụ nữ lắm, đều là y tá trong bệnh viện giới thiệu cho anh.”
“Cảm ơn.”
Thấy những thứ này, ngoại trừ cảm động, trong lòng tôi còn cảm thấy ấm áp.
Lý