Đầu tháng chín, trời vẫn còn nắng. Cái nắng mùa thu tuy không ngột ngạt, oi bức như nắng ngày hè, nhưng vẫn khiến cho con người không cảm thấy quá dễ chịu.Lớp 12C1Trịnh An An ngồi bàn đầu, dãy bên trái, trước mặt là bàn giáo viên. Cô gái nhỏ một thân đồng phục trường Trung học số 4, áo sơ mi trắng, chân váy ngắn màu xanh. Mái tóc đen dài như satanh uốn sóng từng lọn được cô buộc cao lên bằng chiếc nơ nhỏ màu hồng, thả vài sợi tóc mái lòa xòa trước trán. Hôm nay là ngày đầu tiên đến lớp, lớp học chưa bắt đầu nên các bạn trong lớp cô vẫn còn đang tụm năm tụm bảy trò chuyện.“An An!” Hà Hiểu Như ngồi xuống bên cạnh Trịnh An An, đặt một hộp sữa vị dâu tây trước mặt cô bạn “Cậu làm gì mà chăm chỉ thế?”“Đọc tạp chí thôi.” Trịnh An An ngẩng mặt lên nhìn cô bạn thân của mình. Hà Hiểu Như là bạn thân từ tấm bé của cô. Hai nhà Trịnh – Hà là thế gia, cha mẹ hai cô cũng là bạn thân, công ty Trịnh Hà là do cha hai cô đồng sáng lập lúc trẻ, và hai gia đình cũng là hàng xóm của nhau nên từ nhỏ hai cô đã chơi thân với nhau, học cùng nhau từ cấp một lên đến cấp ba. Vì Hà Hiểu Như có thiên phú học văn, Trịnh An An tuy lại giỏi toán nhưng cô cũng không thích thú lắm với các con số, thế lên lúc vào Trường trung học số 4 hai cô đã cùng nhau thi vào lớp chuyên văn, và suốt ba năm cấp ba lại ngồi cùng bàn với nhau.“Ôi mẫu trang sức này xinh thật nhỉ!” Hà Hiểu Như chỉ tay vào bộ trang sức màu xanh da trời trong tạp chí trên tay Trịnh An An. “Là mẫu mới trong Bộ sưu tập mùa thu năm nay đúng không?”“Đúng vậy.” Trịnh An An khẽ gật đầu. Gia thế của cô và Hà Hiểu Như đều không tồi, cha mẹ cũng rất yêu thương các cô. Tuy vậy hai cô đều không quen với lối sống xa hoa của các tiểu thư tầng lớp thương lưu. Dẫu có thấy các bộ trang sức hay quần áo nào đẹp đi chăng nữa hai cô cũng chỉ ngắm rồi thôi, chính vì thế nên các bạn trong lớp không ai biết thật ra hai cô chính là hai vị đại tiểu thư trong truyền thuyết của tập đoàn Trịnh Hà cả.Trên trang wed Trường trung học số 4 có một bảng xếp hạng bầu chọn Nữ thần thanh xuân, không biết có từ năm nào nhưng mỗi năm đều được tổ chức bầu chọn trong trường để chọn ra ngôi vị này. Thành viên lớp 12C1 hầu hết là học sinh nữ, chính vì thế số lượng học sinh lọt vào BXH bình chọn Nữ thần cũng khá nhiều. Hai năm vừa rồi Trịnh An An và Hà Hiểu Như đều lọt top 5 trong BXH ngay trong ngày đầu đi học. Và hai năm liền, ngôi vị Nữ thần thanh xuân đều thuộc về Trịnh An An. Tuy là bạn thân nhưng hai cô gái lại mang hai hình tượng khác nhau. Trịnh An An là một lớp trưởng đầy gương mẫu, gương mặt trái xoan nhỏ lúc nào cũng lạnh lùng. Cô có một vóc dáng cao ráo, 1m68 là một chiều cao đáng ngưỡng mộ đối với các bạn nữ trong lớp cô. Nhưng cô vẫn rất được lòng các bạn nữ trong lớp. Đối với lớp chuyên văn thì các môn Khoa học tự nhiên luôn là nỗi ám ảnh, thế nên Trịnh An An như một giáo viên thứ hai của lớp. Cô luôn sẵn lòng giảng bài cho lớp vào đầu giờ học, thế nên trước lúc 8h sáng là thời gian vào lớp của trường thì các học sinh khác đều thấy, vào lúc 7h30 sáng, lớp chuyên văn đã đến lúc đúng giờ và nghe Trịnh An An chỉ bài và tóm tắt nội dung trọng tâm các môn Khoa học tự nhiên lại. Cách giảng bài của cô rất dễ hiểu. Hơn nữa nếu các bạn nữ trong lớp bị các bạn nam lớp bên chọc ghẹo, cô đều ra mặt bảo vệ các bạn. Không ít tên con trai dê xồm trong trường đều bị cô hạ gục bằng Taekwondo. Chính vì thế cô còn có một biệt danh khác là “Tảng băng di động” hay “Nữ thần chỉ để ngắm từ xa, không thể vấy bẩn hồng trần”. Còn Hạ Hiểu Như thấp hơn Trịnh An An hơn nửa cái đầu. Tuy vậy, chiều cao 1m60 khiến Hạ Hiểu Như trở thành mục tiêu săn đuổi của các tên con trai trong trường. Hạ Hiểu Như có một gương mặt tròn, đôi môi nhỏ và đôi mắt biết cười. Đôi mắt lấp lánh ấy cùng tính cách hòa đồng, vui vẻ của cô nàng đã đổ gục biết bao anh chàng đẹp mã lớp trên của hai năm trước. Chính vì thế cô không được lòng của khá nhiều bạn nữ trong khối, tuy nhiên vì là bạn thân của Trịnh An An lừng lẫy nên cô chưa bao giờ chịu thảm cảnh bị bắt nạt. Tuy vậy, chẳng ai biết người trong lòng cô nhiều năm qua là một anh chàng hơn cô bốn tuổi – Trịnh Nhật Quân. Cô từ chối những lá thư tay, những lời mời hẹn hò chỉ vì ánh mắt cô luôn hướng về anh, thế nhưng anh chỉ xem cô như là em gái nuôi, bạn thân của em gái mình.“Anh cậu sắp về rồi nhỉ?” Hạ Hiểu Như tựa đầu vào tai Trịnh An An, mái tóc đen được búi củ tỏi cạ vào cần cổ trắng của Trinh An An. “Anh ấy đã tốt nghiệp rồi mà.”“Ừ, cuối tuần này.” Trịnh An An gấp tạp chí lại, đẩy đầu nhỏ cô bạn ra. “8h sáng, cậu muốn đi đón anh ấy không? Sáng đấy tớ sang nhà đón cậu, mình đi ăn sáng rồi ra sân bay luôn.”“Ừ được.” Hạ Hiểu Như mỉm cười. Trịnh An An làm sao không biết được tâm tư của cô bạn thân mình. Cô cũng rất vừa ý “chị dâu nhỏ” này nên cũng rất vui lòng tác hợp. Chỉ có điều anh trai cô từ năm cấp 3 đã đi du học, chỉ có dịp Tết mới bay về. Bây giờ anh trai cô vừa tốt nghiệp Học viện tài chính St., trở về làm người thừa kế của tập đoàn Trịnh Hà. Hai gia đình cũng muốn tác hợp cho Trịnh Nhật Quân và Hà Hiểu Như, nhưng cô không biết anh trai cô nghĩ thế nào thôi. Ôi thật lo lắng quá đi mà!“Học sinh, đứng!” Chuông vừa reo, chủ nhiệm lớp cô đã đi vào. Đó là một cô giáo dạy văn lớn tuổi, rất có uy danh trong trường – cô Châu. Nhưng cô không ngờ sau lưng cô Châu lại là một thầy giáo trẻ nữa.“Ai vậy nhỉ?” Hạ Hiểu Như hỏi nhỏ với cô. “Cậu hay lên phòng giáo viên, vậy cậu biết đó là ai không?”“Tớ chưa gặp lần nào, chắc là giáo viên mới.” Trịnh An An đáp lại.Thầy giáo đứng sau lưng cô Châu là một thầy giáo trẻ,