Lâm Thư bực tức chỉ tay thẳng vào mặt Tang Truân mà kêu gào
" Các cậu nhìn xem, tớ có gì thua kém cô ta ?"
Mọi người không hẹn mà đồng thanh trả lời, câu trả lời như vết dao đâm thẳng vào tim của Lâm Thư khiến cô ta không chịu nổi mà bỏ về
" Vì Tang Truân, cô ấy đẹp.
Thật sự rất đẹp!"
Sau khi Lâm Thư bỏ về thì Tang Truân cũng không nán lại lâu mà muốn đến bệnh viện vì cũng đã gần đến giờ làm, bây giờ là cơ hội để giải thích hay làm lành của Bách Hứa Phong nên mọi người không ngăn lại
" Anh đưa em về "
Tang Truân không muốn lên xe Bách Hứa Phong mà muốn bắt taxi nhưng ở khu này chẳng có mấy taxi qua lại bên phải buộc ngồi lên xe của anh để đến bệnh viện nếu không sẽ trễ giờ làm
Ngồi trên xe, Tang Truân không nói chuyện ánh mắt chỉ gián chặt vào chiếc điện thoại trên tay, khôn hề để ý đến Bách Hứa Phong đang lái xe bên cạnh
Không khí yên lặng, Bách Hứa Phong mới bắt đầu mở lời trước.
Chủ ý muốn giải thích với cô một chút mong gỡ gạc được lỗi lầm
" Không muốn nói chuyện với anh một chút sao?"
Tang Truân không trả lời, an lại kiên trì mở lời trước một lần nữa
" Thật sự không muốn ?"
Lần này Tang Truân mới lên tiếng, ánh mắt khôn nhìn anh
" Em nói cho anh biết, em giận anh rồi!"
Bách Hứa Phong không nghĩ cô có thể nói ra là đang giận mình như vậy, cô gái này quả thật quá đáng yêu rồi.
Anh mới bắt đầu lân la dò hỏi thêm
" Sao lại uống nhiều rượu như vậy?"
" Chính là ghét anh!"
Vừa nói xong cũng đã đến bệnh viện, Tang Truân liền đi xuống không nhìn lại anh.
Cuộc trò chuyện ngắn của hai người kết thúc ở đó nhưng trong câu chuyện tràn ngập sự đáng yêu của cô
Bách Hứa Phong lái xe đến công ty, vừa vào thang máy thì Diệp Tố Kỳ và Trương Túc cũng vào.
Hai người thi nhau dò hỏi
" Em ấy nói như nào?"
Bách Hứa Phong khoanh tay nhắm mắt lại mỉm cười, nhớ đến Tang Truân ban nãy lại chẳng kìm được mà bật cười thành tiếng
" Ha, cô ấy nói rằng.
Em giận anh rồi, uống ruợu là do ghét anh"
Trong thang máy lại vang lên tiếng cười của 3 người con trai, vào đến văn phòng Bách Hứa Phong lập tức làm đơn thôi việc Lâm Thư ngay lập tức.
Cứ như thể ngày nào còn giữ Lâm Thư ở đây thì mọi sóng gió sẽ không dừng lại, sa thải cô ta anh không hề tiếc nuối vì vốn lúc mới thành lập công ty khó khăn Lâm Thư không hề giúp đỡ
Còn vào được công ty làm việc cũng chỉ là nhờ mối quan hệ, vậy là từ bây giờ vị trí thư ký của anh sẽ bỏ trống.
Cũng tốt vì anh không cần ai theo bên cạnh, một mình vẫn vó thể xử lý êm xuôi mọi thứ
Xử lý nốt một chút công việc nữa rồi xong, vậy mà vừa định tắt máy tính thì lại có văn bản ký hợp đồng nước ngoài gửi đến.
Thật không may, phải đi công tác vào