Tuyệt chiêu Ngũ Hành Thiên Lôi vừa nãy tôi phải liều mạng mới thực hiện được, vậy mà chỉ đỡ được một chiêu của ông ta.
Hơn nữa lúc đó Uy Chấn Tử không đề phòng nên mới trúng kế của tôi.
Việc sử dụng lại chiêu này xem ra là bất khả thi.
Vừa gọi Tam Thanh, tôi vừa vùng vẫy vừa tìm cách với lấy thanh kiếm ngô đồng đang ở cách mình không xa.
Tam Thanh đương nhiên cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc nên cắn chặt răng, đứng thẳng dậy, lấy trong người ra một chiếc ấn vuông nhỏ.
Trông chiếc ấn vuông này hơi giống chiếc ấn tỳ hưu bị tôi làm hỏng trước đó, chỉ có điều trên chiếc ấn này không có gì cả, thậm chí đến cả hình bùa chạm khắc cũng không có.
Sau khi cầm cái ấn vuông trơn nhẵn đó trong tay, Tam Thanh một tay làm phép, miệng niệm chú.
Giây tiếp theo, chiếc ấn nhỏ trông có vẻ không có gì đặc biệt đó đột nhiên tỏa ra ánh sáng xanh.
"Cái thứ sống dai như đỉa này, xem ấn này của tao có giết được mày không!"
Tam Thanh thét lên một tiếng, tranh thủ lúc Uy Chấn Tử còn đang mải gặm hành thi kia mà bước một bước dài rồi nhảy phốc ra sau lưng Uy Chấn Tử, định đóng cái ấn kia vào sau ót ông ta.
Tôi lo lắng nhìn chiếc ấn đó sắp đóng vào sau ót Uy Chấn Tử đến nơi.
Nhưng đúng lúc đó ông cụ Tôn