Cụ thể ông đã làm như thế nào thì không hề nói cho tôi biết.
Giờ tôi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, cảm giác sợ hãi không hề kém so với lúc nhìn thất Thất sát tỏa hồn trận.
Bởi vì cảnh tượng đòi mạng của chồn yêu này tạo ra một cú sốc cực lớn đối với thị giác và tâm linh con người.
“Tào Thần, tôi hiểu cảm giác lúc này của anh.
Nhưng giờ đi bệnh viện cũng vô ích thôi.
Cùng lắm thì bác sĩ sẽ làm giấy thông báo tử vong cho anh, còn những chuyện khác, họ chẳng thể làm gì được.
Thay vì lãng phí thời gian, chi bằng về sớm chuẩn bị lo hậu sự cho bố anh”.
Khuyên tới đây, tôi bỗng do dự và nhìn Tào Thần hỏi nhỏ.
“Anh nghĩ kỹ lại, sáng nay, khi bố nói chuyện với anh, anh có bỏ sót điều gì không?”
Tôi vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ ở đây, luôn cảm thấy rằng Tào Kiến Quân không chỉ có mỗi chuyện chưa đưa đủ tiền mua mạng vậy.
Thủ đoạn báo thù của chồn yêu tàn nhẫn như vậy, nhất định là nó hận cả nhà Tào Kiến Quân, nếu không đã không tới mức phải bỏ mạng sống của đồng loại như thế, hơn nữa nhìn ám thị cuối cùng của chồn yêu thì có vẻ như nó định khiến cả nhà Tào Kiến Quân tuyệt diệt.
Lúc này tâm trạng của Tào Thần có phần kích động, không được bình tĩnh, thấy tôi hỏi vậy bèn vội vàng suy nghĩ nhưng cũng không nghĩ ra điều gì khác thường, cuối cùng anh ta nghiến răng hỏi tôi.
“Trương đại sư, cái chết của bố tôi có phải là do con chồn yêu đó không?”
Khi hỏi xong, đôi mắt Tào Thần hằn đỏ.
Tôi không nói gì.
Không khẳng định cũng không phủ định.
Tào Thần thấy tôi im lặng thì sịt mũi và hùng hăng nói.
“Từ nhỏ tôi đã thấy đám chồn phiền phức, nhìn thấy là chỉ muốn giết.
Giờ chúng nó còn dám hại chết cả bố tôi, tôi về sẽ phá nát ổ của chúng nó, sau này gặp con nào sẽ giết chết con đấy!”
Có thể