%%%#######CẢNH BÁO: CHƯƠNG TRUYỆN CÓ YẾU TỐ 21+, NGƯỜI DƯỚI 21 TUỔI, NGƯỜI TRÊN 21 NHƯNG TÂM LÝ YẾU VÀ PHỤ NỮ MANG THAI XIN ĐỪNG BÉN MẢNG!!######%%%
%%%%###ĐÃ CẢNH BÁO, NẾU CỐ TÌNH ĐỌC TÁC GIẢ KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM!!!!#### :))))))))))))
######## CÁC CHI TIẾT ĐỀU LÀ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THẬT, VUI LÒNG KHÔNG THÍCH BẤM THOÁT, KHÔNG CHỬI BỚI~~~~~~ CHIN CẢM ƠN :)))#########
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vương Nhất Bác trườn lên hôn Tiêu Chiến, bàn tay vẫn ra sức làm việc, "nắn" ra những tiếng rên rỉ hết sức mê người. Tiêu Chiến quen dần với kích động ban đầu, gan to lên, bàn tay nhỏ của anh sờ đến những múi cơ bụng rắn chắc của cậu, nặng nhẹ vuốt ve. Người phía trên cảm nhận được đụng chạm của anh, các cơ thịt căng cứng, bàn tay ở eo anh bóp mạnh một cái trừng phạt, miệng lưỡi sát phạt mỗi lúc một cuồng bạo.
Quần áo trên người anh đã bi cởi hết, cậu Vương mặc sức sờ soạng, sờ đến đâu đốt lửa tới đấy, miết tay qua để lại đầy dấu vết hoan ái mờ ám. Nhưng mà Vương Nhất Bác mới chỉ cởi áo ra thôi, cái quần bò của cậu cọ vào đùi trong của anh làm anh rất khó chịu, miệng đã bị chặn mất rồi nên anh chỉ có thể dùng hai tay cố gắng cởi cái quần đáng ghét này ra.
Vương Nhất Bác để mặc Tiêu Chiến mò mẫm kéo quần cậu xuống, hay nói đúng hơn là cậu Vương rất hưởng thụ quá trình này. Bàn tay nhỏ của anh mang cho cậu khoái cảm vô hạn, vụng về mà nóng bỏng.
Cậu sờ nắn tới lúc cảm thấy anh sắp đạt cao trào rồi đột nhiên buông tay, luồn tay xuống lưng anh nâng lên, một tay vuốt mái tóc đã ướt nhẹp của anh, hôn lên trán, rồi hôn xuống mũi, lần xuống vành tai đầy đặn. "Bạn nhỏ" của anh bị lạnh nhạt cứ run rẩy đứng thẳng lên chọc vào bụng Vương Nhất Bác, không thể nào đạt tới cao trào được, anh khó chịu nức nở:
- Nhất Bác, Nhất Bác à, em sờ anh...
Tiếng cười trầm thấp sát bên tai, Tiêu Chiến mơ màng quay qua nhìn, Vương Nhất Bác cũng đang nhìn anh, trong mắt đều là nhẫn nhịn. Trong lúc anh còn chưa kịp nghĩ gì, hai chân anh đã bị tách ra, Vương Nhất Bác quỳ chen giữa hai đùi anh, ngay lập tức anh cảm nhận được thứ gì đó vừa cứng rắn vừa to lớn chống vào "bạn nhỏ" của anh, hai mắt anh liền đỏ ửng lên như mắt thỏ con.
Vương Nhất Bác kéo tay Tiêu Chiến, buộc anh nắm lấy chỗ đó của hai người đang ép sát vào nhau, ghé vào bên tai anh dỗ dành:
- Anh sờ, ngoan.
Bàn tay to của Vương Nhất Bác bao bên ngoài tay Tiêu Chiến, dẫn anh lên xuống nhịp nhàng. Anh phải dùng cả hai tay mà còn chưa nắm được hết, trong lòng có chút sợ, tim lại đập mạnh muốn điếc tai, kích cỡ này đi vào sẽ có cảm giác thế nào?
Chẳng qua chưa được mấy phút, khoái cảm đánh úp, tê dại chạy thẳng từ xương cụt lên đến đỉnh đầu chạy chuyền sang mấy ngón tay hoạt động nãy giờ vừa mỏi vừa dính nhớp, Tiêu Chiến bắn ra, thỏa mãn rên rỉ thở dốc mấy tiếng.
Vương Nhất Bác thì không nhanh như vậy, vẫn ở trong tay Tiêu Chiến sừng sững dọa người. Cực khoái qua đi, anh lúc này mới để ý đến cậu càng lúc càng không ổn, hai tay Vương Nhất Bác ở trên mông anh cứ xoa đi xoa lại hết sức nóng nảy nhưng vẫn không dám động đến "cấm địa", cứ sốt ruột xoa nắn mãi, mồ hôi cậu cũng tuôn ra như tắm vì nhẫn nhịn kiềm chế.
Tiêu Chiến sợ hãi nắm trong tay "cái trụ" vừa to lớn cứng rắn vừa nóng rẫy kia, nó không có dấu hiệu gì sẽ đạt được cao trào chỉ vì anh sờ sờ như vậy. Giọng anh như mèo con khẽ kêu:
- Cái này làm sao bây giờ?
Anh nghe thấy tiếng cậu nghiến răng:
- Anh sờ nó thêm chút nữa thôi, ngoan.
Nghe giọng cậu kiềm chế như thế anh rất không nỡ, đánh liều nói:
- Anh liếm cho em nha!?
Chưa từng làm qua nhưng đã xem qua rồi. Cũng không có gì khó đâu nhỉ?
- Không....
Tiêu Chiến bắn ra được một lần, eo đã có chút sức lực, không nghe tiếng từ chối của Vương Nhất Bác, chống người muốn đè cậu xuống "làm một miếng". Chưa thực hiện được đã bị Vương Nhất Bác giữ lại:
- Hôm nay dừng ở đây đi!!!
- Em bị hâm à!? – Tiêu Chiến hoảng sợ, đến nước này rồi mà không thể dừng lại giữa chừng thế đâu!
Giọng Vương Nhất Bác khản đặc: "Còn tiếp tục em sợ sẽ làm anh đau mất! Còn chưa chuẩn bị gì hết, bôi trơn cũng không có! Anh đừng có liều như vậy!"
Tiêu Chiến ôm lấy cổ Vương Nhất Bác, hôn hôn lên môi cậu run rẩy lấy lòng: "Không sao đâu, em chậm một chút, anh chịu được mà. Không dừng, anh không đợi được nữa đâu. Xin em đấy, cho anh."
Tiêu Chiến nói xong đột nhiên nghĩ tới cái gì, lần mò đi xuống giường, chống đỡ hai cái chân run rẩy lấy áo sơ mi che lại hạ thân, lần mò bật điện lên. Vương Nhất Bác đơ người không hiểu chuyện gì, tại sao anh nói ra lời kích thích thế, xong lại bỏ người ta trơ trọi trên giường:
- Anh tìm gì thế?
Tiêu Chiến moi trong cặp ra mấy cái chai nhỏ nhỏ và một cái hộp hình hộp chữ nhật để lên giường, đi lùi vào nhà vệ sinh:
- Anh có tìm hiểu rồi, em đợi một chút, anh chuẩn bị.
Anh nói xong liền chui tọt vào nhà tắm, Vương Nhất Bác lật đật đứng dậy đập cửa: "Anh làm cái gì? Mở cửa!!"
Giọng Tiêu Chiến mang đầy giọng mũi vọng ra: "Em đợi một chút, anh...anh tắm."
Vương Nhất Bác đi trở lại giường xem mấy cái lọ anh vừa để lên, cạn lời. Tiêu Chiến anh ấy thế mà có đặt gel bôi trơn có thành phần kích dục, bao cao su hình như cũng được lựa chọn đúng size. Phía dưới của Vương Nhất Bác vì dừng giữa chừng có dấu hiệu mềm xuống, vừa nghĩ đến anh cặm cụi tìm hiểu mấy thứ này, còn mua về rồi là cậu thấy hạ thân mình lại cứng đến phát đau, đưa tay tự vuốt.
Làm chuyện này mà nghĩ về anh vốn không phải lần đầu, hôm nay nhớ lại kích tình vừa rồi, nhớ cảm giác bàn tay nhỏ kia nắm lấy, khoái cảm cộng hạnh phúc phóng đại đến cực hạn.
Vương Nhất Bác tự hành động đến bắn ra rồi Tiêu Chiến mới đi ra ngoài, vừa tắm xong trên người còn mang theo hơi nước, hai chân vẫn run rẩy không ngừng. Mắt anh như có như không lướt qua vật sừng sững ở giữa hai chân cậu, miệng lưỡi khô khan làm anh vô thức nuốt nước bọt một cái.
Anh cảm nhận được ánh mắt cậu dán chặt trên người anh, anh vươn tay tắt điện xong nhanh chóng trèo lên giường. Đón anh chính là vòng tay rắn chắc mà mạnh mẽ kia, Tiêu Chiến thở dài một tiếng đầy thỏa mãn.
Trong phòng mờ tối, Vương Nhất Bác ôm anh dính sát vào người cậu, cọ cọ hạ thân vừa bắn lại cứng vào bụng anh, gục đầu hôn hôn bả vai, khàn khàn nói: "Anh để em đợi muốn mềm xuống rồi!"
Tiêu Chiến vươn tay đụng nó một cái: "Anh có thấy mềm đi chút nào đâu?"
- Người anh thơm.
- Anh đi tắm mà, dùng sữa tắm của em đấy.
Vương Nhất Bác cười ra tiếng thật nhẹ, liếm tai anh: "Chỉ tắm thôi à? Anh mau khai thật đi."
Cậu Vương vừa hỏi vừa bóp chặt hai cánh mông, tách ra, một ngón tay chạm vào nơi cấm địa kia, chà sát, nghe được tiếng thở dốc cùng rên rỉ tràn ra dày đặc, ánh mắt càng tối đi:
- Mau nói, chỗ này vừa sưng vừa nóng, vừa rồi anh tự sờ đúng không??
Thầy Tiêu thân xử nam 28 năm, làm sao chịu được kích thích như thế, hai tay anh ôm lấy cổ cậu Vương, giọng nói nức nở vỡ òa rót tiếng rên vào tai người ta:
- Anh học được .. a..trên mạng...phải vệ sinh...rửa sạch chỗ đó..ưm ư a...ha. Nhất Bác...Nhất Bác à..a...a tay em...nhẹ...ưm..nhẹ thôi mà.
Ngón tay Vương Nhất Bác vừa to vừa dài, ở nơi đó của anh lặp lại chà sát làm cả người anh tê dại, không tự chủ được mà đung đưa mông.
Anh đã làm đến mức này, câu dẫn đến mức này mà cậu Vương còn nhịn được thì chắc chắn là liệt dương. Dục vọng lấn áp tất cả rồi, cậu Vương làm sao nghe lọt tai cầu xin mềm nhẹ như thế nữa, tự bóp ra tay dịch bôi trơn ngay lần đầu đã đút hai ngón tay vào rồi. Tiêu Chiến cắn môi cố kìm lại tiếng kêu, anh thật sự sợ sẽ kéo hàng xóm sang vây xem mất.
Vì anh đã tự lộng trước một lúc, bên trong đã được lới lỏng ra một chút, gel bôi trơn cũng có tác dụng làm hai ngón tay cậu Vương ra ra vào vào thật dễ dàng. Không biết có phải vì thèm khát lắm hay không, nơi đó cứ mấp máy co thắt, giống như cái miệng nhỏ mút mát lấy lòng hai ngón tay kia.
Tiêu Chiến vừa tắm xong lúc này người lại đầm đìa mồ hôi. Anh còn đang hoảng loạn vì hai ngón tay khuấy đảo phía sau, bất ngờ cảm nhận được đầu v* bị liếm một cái, cả người liền mềm nhũn ôm lấy cái đầu đang vùi vào ngực anh liếm liếm cắn cắn hai nụ hoa nhỏ đó, luồn tay vào mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cậu.
Vương Nhất Bác rất kiên nhẫn, hai ngón tay khuấy động rất lâu, miệng lưỡi cũng ra sức hầu hạ anh. Hai điểm nhỏ trên ngực anh bị cậu mút tới sưng lên, vừa đau vừa ngứa. Tiêu Chiến đầu óc đã quay cuồng rồi, cơ thể theo hai ngón tay kia khẽ lắc lư chuyển động, có vẻ như bị bắt nạt nhưng cũng có vẻ thật dâm đãng, yêu tinh quyến rũ người ta!
Không khí tràn ngập sắc tình.
Vương Nhất Bác hành sự làm người trên thân mơ mơ hồ hồ chỉ còn biết rên rỉ, cậu xoay người đè anh xuống giường, mở rộng hai chân anh, quỳ vào giữa, nhét thêm một ngón tay vào động nhỏ đã nóng rát ướt đẫm, cùng với tiếng nước nhép nhép, tiếng nức nở đáng thương ngâm nga vang lên từ đỉnh đầu.
Vương Nhất Bác bởi vì muốn nhìn thấy khuôn mặt lúc làm tình của anh mà mở đèn ở đầu giường lên. Ánh sáng nhẹ nhàng chiếu đến dáng vẻ mơ màng của anh, cơ thể anh mềm nhũn hoàn toàn mở rộng nằm bẹp trên giường, cậu Vương chính là muốn làm gì thì làm. Cả người trần trụi phó mặc cậu vuốt ve anh, hôn liếm anh, tiến vào khuấy tung bên trong anh, đều được cả.
Tiêu Chiến nhắm chặt mắt, khóe mắt không ngừng rỉ ra nước mắt sinh lý, mồ hôi hòa trộn, cả người động tình đến mức hồng rực lên. Cho dù phía dưới nuốt vào nhả ra ba ngón tay rất đau, nhưng mà lồng ngực anh hạnh phúc muốn nổ tung. Người ở cùng anh là Vương Nhất Bác, là người anh yêu nhất, và cậu ấy cũng rất yêu anh.
Tình yêu của hai người vất vả lắm mới đi được đến đoạn đường này.
Vương Nhất Bác biết anh bị đau rồi, động tác tay liền chậm lại, ghé xuống để anh ôm lấy lưng cậu, thì thầm dỗ dàng:
- Chiến Chiến ngoan, thả lỏng nếu không sẽ đau lắm.
Hai chân anh cuốn lên eo cậu, Tiêu Chiến mở đôi mắt ướt nhẹp ra, cầu xin: "Anh khó chịu lắm, chỗ đó lạ lắm."
- Thầy Tiêu ơi! – Vương Nhất Bác rút tay ra, đặt tay lên mông anh xoa nhẹ. Một tay cậu vuốt tóc mái của anh, xoa đi mồ hôi nhễ nhại trên trán, nhìn thẳng vào đôi mắt mơ hồ của anh, gọi.
Tiêu Chiến không hiểu sao tên này đột nhiên gọi cái gì mà thầy Tiêu! Rất không thích!!! Nhưng cả người đã bị người ta xoa thành vũng nước rồi, không mắng nổi, chỉ có thể ư a mấy tiếng trong cổ họng coi như trả lời. Toàn bộ chú ý của anh đang bị cảm giác ngứa ngứa nóng rát ở nơi đó chiếm hữu, cơ vòng co bóp mãi không thỏa mãn được, cứ mấp máy mãi:
- Khó chịu, ngứa! Nhất Bác!
Nơi đó đã bị nới rộng, điều giáo tới mức dâm đãng, cơ khát không chịu được. Dâm như vậy thì phải phạt, dùng thứ to hơn, cứng hơn để phạt, như vậy mới biết điều!
Vương Nhất Bác vỗ về Tiêu Chiến để anh ngoan lại, cậu cẩn thận đỡ phân thân cứng rắn của mình cọ vào cửa huyệt đang điên cuồng đói khát kia, cảm nhận cái huyệt đó cứ mở ra đóng vào như muốn nuốt quy đầu của cậu vào ngay vậy. Miệng huyệt tìm thấy món ưa thích cứ mấp máy thèm khát cực kì. Lý trí không còn sót lại bao nhiêu của cậu Vương đứt phựt, nhanh chóng đẩy vào. Miệng nhỏ nhất thời bị nhồi chặt cứng, bất động tê dại.
Vì Tiêu Chiến đã chuẩn bị trước, bôi trơn đầy đủ, còn vất vả Vương Nhất Bác dạo đầu lâu như vậy, quá trình đi vào thực sự không quá khó khăn, nhưng anh vẫn bị đau, rất đau. Hai tay Tiêu Chiến bấu chặt trên người Vương Nhất Bác, đến khi cậu đi vào cả rồi thì cả người anh xụi lơ, một chút sức lực cũng không có, chỉ có cậu bé kia vẫn dựng thẳng lên, không ngừng rỉ nước.
Nếp nhăn ở cửa huyệt căng ra, ngậm lấy trụ thịt to cứng, không còn khí thế ăn người ta như vừa nãy, chỉ có nóng rát nóng rát, chết lặng ngậm chặt gậy thịt to to cứng cứng.
- Thầy Tiêu, thầy đau à?
- Đau, em đừng động đậy.
Vương Nhất Bác kiềm chế nói: "Thầy thả lỏng, giao cho em, lưng thầy đừng cứng như thế. Chỗ này, thả lỏng đi."
Vương Nhất Bác xoa bắp thịt phía dưới lưng Tiêu Chiến. Tiêu Chiến thở dài một hơi, mở mắt nhìn người phía trên, bắt gặp ánh mắt đầy dịu dàng của cậu, không hiểu sao đột nhiên muốn khóc. Khuôn mặt quen thuộc, ánh mắt anh đã khắc sâu vào tâm khảm, kể từ lần đầu tiên gặp mặt, thế giới của anh chỉ còn Vương Nhất Bác, sau này, cũng chỉ có mình người này mà thôi.
Anh không nỡ để cậu phải nhịn, trên trán cậu đã đầy vết gân nổi lên vì kiềm chế. Tiêu Chiến nhấc cánh tay run rẩy ôm lấy lưng cậu, cố gắng hết sức thả lỏng: "Nhất Bác à, anh muốn, em động đi."
Tiêu Chiến cảm nhận được côn thịt bên trong anh nhẹ nhàng di chuyển, chầm chầm rút ra một ít, rồi lại tiến vào. Dù thế nào thì vẫn rất đau, nhưng anh không dám kêu, chỉ vùi đầu vào cổ Vương Nhất Bác, cắn răng chịu đựng.
Vương Nhất Bác nâng đùi anh lên, tách chân anh rộng ra thêm một chút để cậu dễ dàng đi vào, lại vùi sâu phân thân vào cơ thể anh, hơi thở ồ ồ thì thầm vào tai Tiêu Chiến:
- Thầy ơi, cảm nhận được không? Em đang ở trong của thầy.
Trả lời cậu chỉ có mấy tiếng ư ư a a. Vương Nhất Bác nhận được tín hiệu vùi đầu vào cày cấy. Tốc độ ra vào ngày càng nhanh, huyệt động đáng thương đã quen với dị vật to lớn này, bắt đầu chảy nước dầm dề.
Mỗi một cái đâm vào liền rỉ nước ra. Tới lúc nơi kết hợp của hai người nhầy nhụa không thể tả, tiếng nước nhóp nhép vang vọng cùng tiếng thân thể va chạm nhịp nhàng càng lúc càng lớn, Tiêu Chiến mới cảm nhận được chút khoái cảm.
Tiếng rên của anh không còn kìm nén nữa mà bắt đầu ngọt ngào trở lại, hơi thở hai người hòa quyện, anh vuốt ve khắp người cậu, đòi hôn. Vương Nhất Bác chiều người yêu, cúi xuống ngậm lấy cái lưỡi ướt nhẹp ấy, yêu thương hôn lên. Hạ thân cậu vẫn không ngừng đâm tới, nước trượt ra từ nơi kết hợp, chảy ướt hết mông anh, cả quá trình cậu nhỏ của anh cứ dựng đứng đầy kích động rỉ nước liên tục như vậy. Vương Nhất Bác liền biết là cậu làm anh thấy sướng rồi, tốc độ liền nhanh lên, cố tình đâm thật sâu vào, điều chỉnh góc độ, tìm tuyến tiền liệt của anh.
Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác lại hung dữ, anh chỉ có thể mềm nhũn ra nằm bẹp trên giường để cậu muốn làm gì thì làm. Đột nhiên Vương Nhất Bác đâm vào một cái, Tiêu Chiến bật một tiếng rên đứt đoạn liền bắn ra, phun ướt hết bụng hai người.
Vương Nhất Bác tìm được rồi, bắt đầu cứ nhằm chỗ đó mà đâm, Tiêu Chiến rên rỉ tới mức không ngậm được miệng, bụng dưới cứ căng chặt lên, cảm nhận được vật cứng đâm tới đâm lui trong bụng anh, chỗ bị đâm nóng rát trơn nhầy, nhưng bây giờ không còn đau nữa, khoái cảm mỗi lúc một rõ ràng.
Vương Nhất Bác tập trung làm anh, thi thoảng vẫn ngẩng đầu lên trêu chọc: "Em làm thầy Tiêu chảy thật nhiều nước. Sướng không? Em có giỏi không? Thầy