Một lát sau thuộc hạ của Trần Hạo cũng đã mang xe đến, Hiểu An cùng Trần Hạo bước lên xe.
Trên đường Trần Hạo lại giữ một vẻ lạnh đạm như mọi khi, anh ta không nói bất kỳ lời nào với người ngồi bên cạnh là Quách Hiểu An.
Ngược lại với sự lạnh lùng ấy của Trần Hạo thì An vẫn luôn hướng ánh mắt quan tâm đến anh ta, cô cứ nhìn cánh tay đang bị chảy máu của anh ta mà lo lắng, muốn chạm vào muốn xem thử nhưng anh ấy lại không cho An đụng vào, chưa kịp sờ đến thì anh ấy đã hất tay An ra rồi.
Lúc này Trần Hạo chợt nhận được một tin nhắn, âm thanh từ điện thoại vang lên loại nhạc đặc thù của tổ chức, các thành viên của RED đều có chung một tin hiệu tin nhắn như vậy, chỉ cần nghe âm thanh là sẽ biết có lệnh chịu tập.
Trần Hạo khẽ nhíu mày, anh ta cất giọng nói:
"Đến căn cứ RED."
Thuộc hạ của Trần Hạo nhận lệnh, anh ta liền đảo chiều xe sang phải tiến thẳng đến căn cứ của tổ chức RED.
Hiểu An ngồi bên cạnh nghe Trần Hạo nhắc đến tổ chức RED thì trong lòng liền dâng lên một nỗi sợ hãi, cảnh tượng lúc trước khi cô bị Lục Nghị bóp siết cổ dưới ánh mắt lạnh giá của Trần Hạo thì trong lòng An đã run rẫy, tại sao anh ấy không đưa cô về trước mà lại cùng lúc đưa cô đến tổ chức RED?
Hiểu An nắm chặt hai bàn tay, cô hoang mang sợ hãi nhưng Trần Hạo thì vẫn nghiêm mặt lạnh như vậy.
Hiểu An không thể đoán được Trần Hạo đang nghĩ gì, cô chỉ thấy biểu hiện vô cảm của anh ta ở vẻ mặt, Trần Hạo lại chưa từng nói hay giải thích gì với cô ở những hành động của anh ta cho nên An vốn không thể hiểu rõ được nội tâm của sát thủ số 1.
Nhưng đối với Trần Hạo thì ngược lại, anh ta lại rất hiểu An, anh ta biết cô ấy đang run sợ, đang không muốn đến tổ chức RED, Trần Hạo biết hết tâm tư của An nhưng hiện tại anh ta không thể đưa An về nhà trước bởi vì lệnh chịu tập của Giã Kim Đại còn kèm theo một tin nhắn, nội dung của tin này là lệnh yêu cầu đưa Hiểu An đến tổ chức.
Cũng chính vì dòng tin nhắn này mà lúc nãy Trần Hạo có thái độ nhíu mày, anh ta không biết được ý định của Giã Kim Đại là gì nhưng đó là lệnh thì các thuộc hạ buộc phải chấp hành, cho dù Quách Hiểu An có là thứ gì đó quan trọng đối với Trần Hạo thì cô ấy cũng không thể vượt qua được sự chấp hành lệnh tối cao trong tổ chức RED.
"Đừng có sợ!" Trần Hạo bỗng thốt lên nhưng tầm mắt thì vẫn không liếc qua An.
Hiểu An mông lung nhìn Trần Hạo.
"Khi đối mặt với những người có thế lực thì sự bình tĩnh và khôn ngoan sẽ giúp được cô."
Hiểu An lắng nghe những gì Trần Hạo nói nhưng cô lại không nói gì, An im lặng im lặng mà rũ xuống đôi mắt buồn, tuy rằng cô không mở miệng nói thành tiếng nhưng từ thâm tâm cô đã muốn hỏi anh ấy rằng: "Anh sẽ bảo vệ cho An chứ?"
An chỉ có thể thầm nói trong lòng bởi vì cô cảm nhận được chủ nhân của Trần Hạo là một người rất có quyền uy với anh ấy, Hạo ca ca giữa chủ nhân và cô thì không khẳng định được anh ấy sẽ phản lại lệnh mà bảo vệ cho cô, lần trước cũng thế, anh ấy chỉ đứng yên lạnh lùng nhìn An bị Lục Nghị bóp siết lấy cổ, lúc đó Hạo ca ca đã không hề có động thái cứu An.
Hiểu An nghiêng đầu nhìn ra hướng cửa sổ, bất chợt An An lại nhớ đến lời bà: "Đừng lại gần kẻ xấu."
"Bà có thể chỉ cho con biết không? Con phải làm sao đây? Con thích anh ấy thì con phải làm sao đây bà ơi? Con đã lỡ thích người xấu mất rồi."
Một lúc sau cuối cùng xe của Trần Hạo cũng đã có mặt tại tổ chức RED.
Trần Hạo bước xuống, anh ta nắm tay Hiểu An dẫn cô đi vào bên trong nhưng đến căn phòng của chủ nhân thì Trần Hạo liền buông tay An rất nhanh chóng.
"Trần ca!" Thuộc hạ đứng bên ngoài cửa cúi chào Trần Hạo sau đó mở cửa để Trần Hạo và Hiểu An bước vào.
Bên trong Giã Kim Đại vẫn như thường lệ ngồi chính giữa gian phòng uy nghiêm chấp hai tay đặt lên đùi, lưng tựa ra ghế miệng nhẹ cười lạnh lẽo khi thấy Trần Hạo bước vào.
Ngay bên cạnh ông ta là Tam Nương Âu Nhược Đình, Tam Nương cũng là người hay có mặt sớm nhất khi có lệnh chịu tập.
Bước vào sau Trần Hạo là sát thủ số ba Lục Nghị, Lục Nghị bước vào sau cùng cúi chào lão đại rồi đứng qua một bên cạnh Tam Nương đối diện với Trần Hạo và Quách Hiểu An.
Khi cả ba sát thủ đều đã có mặt thì Giã Kim Đại mới cất giọng nói:
"Thế lực của Kình Thương đã bị giệt trừ, việc này Trần Hạo đã làm rất tốt, lấy được tấm bản đồ Lục Nghị cũng đã hoàn thành, ta rất hài lòng về nhiệm vụ lần này đã giao cho các cậu."
Trần Hạo và Lục Nghị cúi đầu một cái trước lời tán dương của Giã Kim Đại.
Giã Kim Đại nở nụ cười điềm đạm với một ánh mắt nham hiểm khó đoán, ông ta nhìn đến Quách Hiểu An sau đó thì nói:
"Nhiệm vụ hoàn thành tốt cũng là nhờ kỹ năng của các sát thủ được huấn luyện tốt, nhưng nếu muốn từ này về sau các nhiệm vụ khó khăn hơn đều được hoàn thành thì những kỹ năng ấy cần phải được rèn luyện."
Tam Nương nhìn qua Giã Kim Đại khi ông ta nói hết câu, Trần Hạo và Lục Nghị chỉ giữ nguyện một góc độ của ánh mắt không quá nâng lên cũng không quá hạ thấp.
"Vậy nên đứa con gái kia bước lên phía trước!" Giã Kim Đại có ý gọi Hiểu An.
Hiểu An không biết ông ta lại muốn làm gì cô nhưng cô cũng không nghe theo ông ta mà bước lên, cô chỉ là một cô gái bình thường không thuộc tổ chức của ông ta cho nên không việc gì cô phải nghe theo lệnh của ông ta cả.
Giã Kim Đại