Lạc cảnh thiên trừng lớn con mắt nhìn sở như mộng.
Con hàng này… vừa nói cái gì?!
“ngươi…”. lạc cảnh thiên kinh dị nhìn lấy hắn.
“không cần cám ơn, đây là việc ta phải làm”. sở như mộng làm sao không biết lạc cảnh thiên muốn nói gì? hắn liền mở miệng trêu chọc nói.
Nhưng là, vốn cho rằng lạc cảnh thiên sẽ tức giận, nhưng sở như mộng chỉ thấy lạc cảnh thiên đang cúi đầu, không có lên tiếng.
Hắn đây là thế nào? đổi tính rồi?!
Chỉ là vài giây sau…
“ta giết ngươi”. lạc cảnh thiên tại chỗ liền nhào lên.
Sở như mộng bị tiếng rống của hắn làm giật nảy mình, vô ý thức đứng dậy lùi lại. mà lúc này, lạc cảnh thiên từ đối diện đã nhào tới, nhưng là rất nhanh, mọi thứ đều trở lại trong sự im lặng, bởi vì không biết một người từ đâu ra đem lạc cảnh thiên đè lại trên mặt đất.
Lạc cảnh thiên sửng sốt, sở như mộng sửng sốt, ngay cả lạc thiên y cũng sửng sốt.
Tất cả đều bị sự xuất hiện của người này làm bối rối.
“chỉ là một tên ngay cả khai linh cảnh cũng không đạt tới, cũng dám tiếp cận sở tiểu thư? ngươi muốn chết thế nào?”. âm thanh âm lãnh vang lên.
Đám người đều đưa mắt nhìn về phía tên thanh niên kia, lạc cảnh thiên nằm sấp trên mắt đất, phía cảm nhận được có người dừng chân đang đạp lên lưng hắn giữ chặt hắn trên mặt đất.
Lạc cảnh thiên quay đầu lại liền thấy được một tên thanh niên trẻ tuổi, nhìn qua có chút đẹp trai. thực lực… xin lỗi rồi, hắn không phải võ giả, nhìn không ra là cái gì thực lực.
Nhíu mày, lạc cảnh thiên ánh mắt nhìn về phía sở như mộng hỏi.
“người của ngươi?”.
Sở như mộng hơi sửng sốt một chút, gương mặt khẽ trầm xuống. lắc đầu nói.
“không phải”.
“há, vậy tốt. tiểu y, đánh ra”. lạc cảnh thiên nhẹ đáp một tiếng, sau đó gằn giọng nói.
“ha ha, ngươi…”.
Ầm!
Lời còn chưa nói xong, lạc thiên y liền một chưởng đem hắn đánh bay ra ngoài.
Lạc cảnh thiên đứng dậy, phủi trên người tro bụi, nhìn về phía tên thanh niên kia, ánh mắt híp lại nói.
“ngươi là người nào?”.
Hắn âm thanh vô cùng lạnh lẽo, vô duyên vô cớ bị người đè dưới đất, hắn làm sao có thể không tức giận được?!
“hắn là đinh thiên hàn, đinh đang thương hội hội trưởng con thứ hai”. sở như mộng nói.
“khốn kiếp, ta nhất định giết ngươi”. đinh thiên hàn hổn hển nói.
Vừa rồi lạc thiên y một chưởng mặc dù không khiến hắn trọng thương, nhưng là khiến hắn vô cùng đau đớn, nhưng là… mất mặt mới là điều làm hắn khó chịu nhất.
“hắn cùng ngươi là quan hệ gì?”. lạc cảnh thiên không đoái hoài tới hắn, ngược lại là nhìn sở như mộng hỏi.
“không có quan hệ gì, một trong những người theo đuổi ta mà thôi”. sở như mộng nhún vai đáp.
“ta đời này xem như bị ngươi hố thảm”. lạc cảnh thiên khóe miệng giật giật, làm sao phiền phức đều bắt nguồn từ con hàng này?!
“không có cách, ai bảo ta dáng dấp quá mức xinh đẹp đây?”. sở như mộng phe phẩy đuôi tóc tự luyến nói.
Lạc cảnh thiên kém chút liền muốn mửa, nhưng mà hắn lại không cách nào đi phản biện. con hàng này nữ trang quá thần rồi.
“ta giết hắn không có vấn đề gì chứ?”.
“có, tại nhật nguyệt các không cho phép tư đấu, nhưng mà nếu như bị người xông vào trong phòng của mình, ngươi có thể trừng phạt một chút, nhưng không thể giết, giết hắn, ngươi phiền phức sẽ rất lớn”. sở như mộng lạnh nhạt đáp.
“há, hiểu được. chỉ cần không chết là được đúng không?”.
“cơ bản là như thế”.
Hai người một hỏi một đáp, không quan tâm tới tên thanh niên bên cạnh đang gào thét.
Xoát.
Lạc cảnh thiên bàn tay xuất ra du long phiến, hắn nhìn về phía đinh thiên hàn nở ra nụ cười đầy bí hiểm.
“ngươi… ngươi muốn làm gì?!”.
Lạc cảnh thiên không đáp, hắn đem đinh thiên hàn lật ngược lại, để hắn nằm sấp xuống. sau đó dùng mũi dao trên du long phiến hướng xuống lưng của hắn đâm một đao.
Ngao!
Một âm thanh gào thét vang lên. lạc cảnh thiên một chút cũng không quan tâm, hắn dùng du long phiến mũi dao viết viết vẽ vẽ. sau cùng khắc lên trên lưng hắn một cái đồ họa hình tròn có nhiều hoa văn kỳ lạ cùng một số ngôn ngữ khó hiểu.
“ngươi đây là đang giúp hắn miễn phí xăm hình sao? hình xăm không sai”. sở như mộng ở một bên kinh ngạc nói.
Lạc thiên y không lên tiếng, mặc dù nhìn không hiểu, nhưng là nàng lại có cảm giác khá quen thuộc, hơn nữa từ hình khắc nàng lại cảm nhận thấy một tia nguy hiểm.
Lạc cảnh thiên cười không nói, lấy ra bình rượu của hắn, đổ một chút rượu lên tay, chất lỏng màu xanh đục xoay tròn trên tay hắn tạo ra một đồ họa y chang đồ họa trên lưng tên thanh niên kia.
Sở như mộng ở bên cạnh trợn mắt há mồm, hắn có cảm giác, thứ này… có chút đáng sợ.
Lạc cảnh thiên cười gằn, bàn tay đánh mạnh xuống trên lưng tên thanh niên kia.
Ầm!
Hai đạo hình va chạm vào nhau tạo ra một vệt sáng lóa mắt, trên lưng tên kia vết thương toàn bộ biến mất, thay vào đó là một hình xăm kỳ lạ nhìn qua có chút dữ tợn.
“ngươi đây là…”. sở như mộng có chút giật mình hỏi.
“cho hắn chút giáo huấn mà thôi”.
“hắn một chút việc cũng không có, ngươi là…”.
Lời còn chưa nói xong, đinh thiên hàn đột nhiên quằn quại trên mặt đất gào thét lên.
Sở như mộng đầu óc