Mấy người lạc cảnh thiên rất nhanh liền phát hiện một con cấp bốn ma thú, thực tế cấp bốn ma thú cũng không khó tìm, khó ở đây chính là không tìm được mục tiêu phù hợp.
Họ tốn thời gian vài ngày mới tìm được một con tam đầu ma lang.
Lúc vây giết nó, so với tưởng tượng dễ dàng hơn nhiều, lạc cảnh thiên chế tác rất nhiều vật phẩm ma pháp hạn chế hành động của nó, khiến nó bị vây tại một chỗ. sau đó chính là một đám người quần công một con cấp bốn ma thú.
Thể hình của nó không tính là rất lớn, do nó chỉ mới bước vào cấp bốn nên thân hình cũng chỉ cao có gần 20m, chiều dài gần trăm mét mà thôi. nhưng mà lạc cảnh thiên thật đúng là cảm thấy khó hiểu, nếu như cấp bốn ma thú đã có hình thể thế này, cấp năm ma thú hắn cũng thấy quá.
Như vậy cấp sáu ma thú đây? hắn tin tưởng trên thế giới có không ít cấp sau ma thú, nhưng vì cái gì không có bất kỳ tin tức nào?!
Đem mấy điều lung tung này ném ra khỏi đầu, lạc cảnh thiên rất nhanh liền bóp nát thứ mà thôn trưởng yêu linh thôn đưa cho họ.
Chờ đợi chưa tới một phút, một cánh cửa không gian mở ra, lão thôn trưởng nhìn mấy người lạc cảnh thiên, lại nhìn đám tiểu yêu đứng gần đó, đôi mắt ông ta như nghĩ điều gì đó. nhưng mà rất nhanh con tam đầu ma lang kia hấp dẫn sự chú ý của ông ta.
Suy nghĩ một chút, ông ta liền đem cánh cổng không gian mở rộng ra với kích thước đủ cho xác con ma thú kia đi vào.
Một lát sau, đám người liền trở lại yêu linh thôn.
“đám nhỏ này là…”. lão thôn trưởng kia dò hỏi.
“không cần các ngươi phụ trách, chúng ta sẽ nuôi dưỡng chúng”. lạc thiên y lạnh nhạt đáp.
“đây không phải việc phụ trách hay không, trong thỏa thuận, các ngươi không hề đề cấp tới việc này”. lão thôn trưởng lắc đầu nối.
“như vậy ngươi muốn làm thế nào?”. hạ thần nhịn không được lên tiếng.
“không phải ta muốn làm thế nào, mà là các ngươi trái với thỏa thuận. các ngươi phải đem chúng rời khỏi đây”.
“nếu như chúng ta muốn giữ lại đây?”. sở như mộng cười nhạt hỏi.
“cũng không phải không thể, muốn giữ chúng lại cũng được, nhưng chúng ta sẽ không cung cấp bất kỳ thứ gì, bao quát thức ăn, nước uống. tại đây mỗi người mỗi tháng đều có một số lượng lương thực nhất định, dù các ngươi muốn dùng thứ khác đổi lấy cũng không được”. lão thôn trưởng lên tiếng.
“ngươi!”. hạ thần tức giận không thôi.
Lạc cảnh thiên đưa tay cản hắn lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn về tên thôn trưởng.
“không có vấn đề, nhưng là ngươi nhớ kỹ một việc, sau này chúng ta nếu như có mang về ma thú, chúng ta sẽ chỉ đem những thứ yêu cầu nộp lên, những thứ khác chúng ta sẽ không đem cho các ngươi, dù có dùng bất kỳ thứ gì đổi lấy cũng không được”.
“hơn nữa, đám nhỏ này sẽ tại nơi chúng ta ở ở lại, nếu có người nào dám can đảm đi vào trong hay động tay chân với bọn nhỏ, bất kể bọn nhỏ có xảy ra chuyện gì hay không. động vào một người, ta giết thôn các ngươi trăm tên yêu tộc, động vào hai người, ta giết các ngươi toàn thôn”.
“ngươi là uy hiếp ta?”. lão thôn trưởng ánh mắt nghiêm nghị hỏi.
“đây không phải là uy hiếp, là cảnh cáo. đương nhiên, ngươi cũng có thể rút lại thỏa thuận”. lạc cảnh thiên cười lạnh nói.
Lão thôn trưởng ánh mắt nhìn chằm chằm lạc cảnh thiên, một lúc sau, ông ta nở ra nụ cười nói.
“ha ha ha, yên tâm, ta đã biết. tại nơi này, không ai dám đụng vào bọn nhỏ, nếu có, không cần ngươi ra tay, ta sẽ tự thanh lý môn hộ. ma thú các ngươi cứ để đây, chúng ta sẽ cho người đến mang đi, nơi ở của các ngươi ta cũng đã sắp xếp kỹ càng, là ở kế bên hồ”.
“tổng cộng bảy cái gian phòng. nếu như ngươi cần, chúng ta cũng có thể chuẩn bị thêm hai phòng dành cho bọn nhỏ ở lại”.
“cái đó thì không cần, tự ta sẽ sắp xếp. đã không còn gì để nói, chúng ta liền đi trước”. lạc cảnh thiên lạnh nhạt nói, sau đó liền quay người rời đi.
Lão thôn trưởng ánh mắt nhìn lạc cảnh thiên bóng lưng, trên miệng vẫn treo lấy nụ cười.
“ngươi cùng ông đang nói cái gì? làm sao thái độ của ông ta thay đổi nhanh như vậy?”. đinh tiểu vân nghi ngờ hỏi.
Rõ ràng lạc cảnh thiên uy hiếp ông ta, nhưng vì cái gì ông ta lại nhẫn nhịn?!
“cho nên ngươi chỉ có thể làm thương nhân, mà không phải chủ sự”. sở như mộng bĩu môi nói.
“ngươi có ý gì?”. đinh tiểu vân bất mãn hỏi.
“nàng nói đúng, về mặt thương nhân, ngươi so với chúng ta đều ưu tú, nhưng nói về chuyện này, ngươi kém nàng rất lớn”. tiêu nhược thủy cũng lên tiếng.
“phiền phức các ngươi nói rõ ràng một chút, ta làm sao nghe không hiểu đây?”. hạ thần bực bội nói.
Hắn ghét nhất chính là úp úp mở mở không nói rõ ràng.
Bên cạnh lăng thiên sở cũng dỏng tai lên nghe.
“ông ta ban đầu không phải muốn gây sự với chúng ta, mà chỉ là thăm dò”. lạc cảnh thiên nói.
“thăm dò? có ý gì?”. lăng thiên sở nghi ngờ hỏi.
“đương nhiên là thăm dò bí mật rồi. chúng ta rời đi cũng hơn một tuần, tìm người hỏi bí mật ở đây không phải đơn giản?