Dịch: Ngân
Biên: ronkute
Thạch Hạo cũng không sợ, xương trán hắn phát sáng, tội huyết đậm đặc, bây giờ trước mặt mọi người giết chết đệ tử Kiếm Cốc căm thù đời sau tội huyết, không có gì đáng lo.
"Người anh em, đi mau đi, nếu không Cô Kiếm Vân có thể sẽ trở lại!" Có người nhắc nhở.
"Xương trán đã ngưng tụ ra chữ Tội chiếu rọi bầu trời, và lại giết nàng như
vậy, không phải rất hợp với thân phận của ta sao?" Thạch Hạo nói, quét
nhìn quần hùng, tựa như một Ma vương giá lâm.
Rất người run lên,
trán hắn ngưng tụ ra ký hiệu thần bí tạo thành hiện tượng kỳ là, quả
thật hiếm có, là người xứng với cái tên "tội lỗi không thể tha thứ".
Nếu là thời xưa thì đây chính là đại hung kinh thế nhất!
"Cẩn thận, Cô Kiếm Vân không người nào có thể chống lại!" Trong bóng tối có
tu sĩ đồng dạng chảy xuôi tội huyết lo lắng nhắc nhở.
Thạch Hạo không nói gì, thần sắc bình tĩnh, ký hiệu trên trán lại càng rực rỡ.
Tất cả mọi người đều chấn động rồi, tác phong ngang ngược của tên đời sau
tội huyết này tựa hồ đang phóng thích một loại tín hiệu nào đó, hắn muốn phát ngôn thay cho một mạch tội huyết sao?
"Đây không phải tội, là vinh quang và ánh sáng, là dấu ấn huy hoàng ngày xưa!"
Quả nhiên thiếu niên kia càng nói ra mấy câu như vậy, lời nói rõ ràng vô
cùng chói tai, đây là một loại tuyên ngôn, lại càng như là đang thông
báo toàn thiên hạ.
"Đây không phải sỉ nhục, ngưng tụ máu và lửa
ngày xưa, ở một thế giới khác, ký hiệu loại này đại biểu vinh quang vào
công lao sáng chói nhất."
Thạch Hạo nói, quét nhìn mọi người.
Rất nhiều người của các giáo cúi đầu không dám nhìn thẳng vào hắn.
"Những người gọi chúng ta là đời sau tội huyết, các ngươi thật sự biết mình
đang làm gì sao?" Âm thanh Thạch Hạo trầm thấp, sau đó lạnh lùng: "Ai
muốn định tội, ai muốn phán xét, cứ tới tìm ta!"
Đây tuyệt đối là khiêu chiến, không sợ trật tự mà những đại giáo kia định ra.
Tại trong mắt Tôn giả của một ít đại giáo thì đây là một tín hiệu vô cùng
nguy hiểm, trong đời sau tội huyết xuất hiện một thiếu niên khủng bổ,
muốn thách thức quy tắc mới!
Ánh trăng sáng trong, thiếu niên kia đứng một mình trên sườn núi, tay áo phất phới, chùm sáng trên trán ngút trời, mang theo bá đạo.
Cô Kiếm Vân chưa trở lại, quyết đấu với
Trường Cung Diễn và cứ thế biến mất, gợi nên sự tò mò và ngạc nhiên nghi ngờ của mọi người.
Thạch Hạo cũng không ở lâu, rời đi luôn.
Đến một chỗ không người, hắn lấy chiến kích hư không rạch phá trời cao, biến mất khởi Hỏa thành.
Quả nhiên, lúc hắn rời đi không lâu thì có Thiên Thần giáng lâm, kẻ này
khiếp sợ vô cùng, mới cách không lâu, chữ tội ngập trời kia lại phá mây, lần thứ hai xuất hiện.
Một ít môn phái tại Tội châu đang chờ mong mà một ít cường giả đến từ các châu khác thì vẻ mặt lại liên tục thay đổi.
"Lại chậm một bước!" Có Thiên Thần than nhẹ.
Nhất định phải tìm cho ra người này, chữ Tội ngang trời, xưa nay có được mấy người, thậm chí thời cận cổ cũng ít thấy, thực sự quá kinh người.
Đêm đó không yên tĩnh.
Cô Kiếm Vân đại chiến Trường Cung Diễn đã chấn động thượng giới, rất nhiều Giáo chủ của đạo thống cổ xưa đều tự mình dò hỏi, tỉ mỉ hiểu rõ tình
huống và kết cuộc của hai người kia.
Hai người đều không thuộc về đời này, mà dưới một trận chiến càng là kích nứt hư không, đồng thời
biến mất khỏi hiện trường, thực sự chấn động lòng người!
Đương
nhiên cũng có người cho rằng, chủ yếu là bởi vì một người trong đó có
cầm kiếm thai được rèn từ tiên kim gây nên, có loại vũ khí sát phạt mạnh mẽ này thì không gì không làm được.
Tất cả mọi người đều tập
trung, nhưng đáng tiếc hai người ai thắng ai thua không biết được, không có ai tận mắt nhìn thấy kết quả.
Mãi đến tận sáng sớm mới có tin tức truyền đến, truyền nhân Kiếm Cốc đang luyện kiếm dưới ánh bình
minh, kéo lên ánh sáng ngập trời, làm cho vạn vật núi sông cộng hưởng
theo, chấn động Tội châu!
"Đây là... cảm ngộ từ trận chiến, hắn tiến thêm một bước nữa sao?" Mọi người chấn động.
Dù là một ít Thiên Thần nghe vậy cũng đều giật mình, ánh kiếm huy hoàng
rọi sáng đất trời, kết hợp vạn vật trong trời đất lại với nhau, hóa
thành một thể, chuyện này quả là kinh người.
Hắn còn trẻ như thế mà đã có lĩnh ngộ bực này?
Bọn họ cảm giác được một khi Cô Kiếm Vân trở thành Thần linh thì sẽ khủng bố vô biên, sức chiến đấu kinh thế!
Trường Cung Diễn cũng xuất hiện lại, rất bình tĩnh, tựa như chưa từng xảy ra
chuyện gì, hắn xem mặt trời mọc rồi lặn, chậm rãi rời đi.
"Có Thần linh lai lịch thần bí đang nhìn chằm chằm muốn hại hắn!"
Sự việc khiến người ta trợn tròn mắt đã xảy ra, Trường Cung Diễn phản phác quy chân, một mình bước đi trên mặt đất, mới đầu còn không cảm giác
được gì, nhưng sau đó lại để cho những ác Thần kia giương mắt nhìn, tự
nhiên mất dấu rồi.
"Một số Thần linh mạnh mẽ muốn ra tay lại trơ mắt nhìn hắn đi xa, cứ thế tan vào trong thiên địa!"
Chuyện này tự nhiên là chấn động khắp nơi, tại các giáo tạo ra gợn sóng lớn,
có Giáo chủ thở dài, người này đã có thành tựu, nhất định siêu việt đời
sau!
Giáo chủ nói những câu này cũng không phải bình thường mà là của đạo thống cao cấp nhất thượng giới, là người đứng đầu Tây Phương
giáo, không nghi ngờ gì điều này gợi ra một trận động đất.
Trường Cung Diễn, Cô Kiếm Vân xuất hiện khiến mọi người ý thức được nhân kiệt
vô thượng thời cổ đáng sợ đến cỡ nào, ngày xưa vô địch một đời cũng là
có lý do!
Cho đến giờ phút này, mọi người mới chính thức cảm nhận được loại áp bức, loại vô lực kia, đám nhân vật chỉ cần xuất hiện một
người cũng đủ để trấn áp tuấn kiệt trẻ tuổi đương thời!
Truyền nhân Tiên điện sau khi dung hợp pháp thân mạnh mẽ nhất, hắn có thể vô địch sao?
Thế nhưng mà quái thai ẩn giấu từ thời cổ, bất luận là ai đều có thể chọc
thủng trời, đếu là cấp bậc này thậm chí càng mạnh mẽ hơn!
Rất
nhiều thiên tài trẻ tuổi của các đạo thống lớn đều cảm nhận được một
loại áp lực vô hình, chuyện này quả là khó có thể chống lại.
Đêm đó qua đi, lúc ánh bình minh xán lạn thì các nơi đều nghe được tin tức và không thể bình tĩnh.Đương nhiên, ngoại trừ Cô Kiếm Vân và Trường Cung Diễn thì người còn lại cũng là nguyên nhân dẫn đến trận sóng gió cuồn cuộn này.
Đời sau tội
huyết, xương trán ngưng tụ phù văn, chữ "tội" phá vỡ đám mây, chiếu sáng đất trời, chấn động bốn phương, đủ để so với tin tức hai đại nhân kiệt
thời cổ xuất thế.
Rất nhiều người đang suy đoán, rốt cục hắn là ai, không thể không có tiếng tăm mới đúng.
"Ở đó có người nhìn hắn thì cảm thấy có khí chất tương tự Hoang, có thể là hắn!"
Đương nhiên đây cũng chỉ là một loại suy đoán mà thôi, cũng không thể xác định, chỉ có một số người đang bàn tán.
Dù thế tất cả mọi người đều biết, một khi tiến vào Tiên cố thì tất cả đều
không còn là bí mật, bởi một số nguyên nhân, đến lúc đó ai cũng không
thể ẩn giấu thân phận, đều sẽ bại lộ.
"Chẳng cần biết hắn là ai, cuối cùng cũng phải tiết lộ chân thân thôi."
"Ta thậm chí cảm thấy Hoang còn có thân phận khác, không lâu sau, dù cho hắn là ai đều không giấu được rồi."
...
Ngày hôm đó, lúc tin tức chấn động bốn phương thì cũng không phải thiên tài
nào cũng cảm thấy vô lực, một số ít đang hưng phấn, kích động cực kỳ,
chiến huyết sục sôi.
"Răng rắc!"
Trước một ngọn núi màu tím, một người trẻ tuổi tóc đỏ cuồng
dã cực kỳ, thoát khỏi gông xiềng, miễn cưỡng bứt đoạn nó.
Cách đó không xa, một lão bộc ngơ ngác, đây là xích thần được đúc từ bảo
liệu tuyệt phẩm, đồng thời còn thêm vào quy tắc trật tự, Chân Thần đều
không làm gì được, thế nhưng thanh niên trẻ tuổi kia lại kéo đứt.
"Lão già sợ ta gây rối nên khóa ta lại, thế nhưng vẫn không giữ được đâu. Đi thôi, đi giết người, Đại Phần Thiên công đã luyện đến mức trước nay
chưa ai từng luyện được, có thể nào không cho nó huy hoàng chiếu xuống
thế gian!"
Hắn càn rỡ cười to, hung tính tràn đầy, nơi mi tâm có
một con mắt nằm dọc, mang theo một loại sức mạnh tà dị nào đó, kiêu căng cực kỳ.
"Truyền nhân Tiên điện trốn trong cái đồng điện rách nát kia để dung hợp chân thân chứ không chịu đi ra, không cách nào giết
hắn, Vậy thì đi Tội châu, vậy mà lập tức xuất hiện hai tên nhóc ẩn giấu
thời cổ, thực sự chờ mong mà, đó là món ăn của ta!"
"Không thể!" Lão bộc bên cạnh khuyên nhủ.
Thế nhưng lần này cản không được, một ánh lửa lấp lóe, thanh niên tóc đỏ biến mất, tại chỗ xuất hiện vết rách hư không.
"Hỏng rồi!" Lão bộc lo lắng nhưng cũng vô dụng.
Ngày hôm đó Thanh châu chấn động, bốn tên truyền nhân đứng đầu của một đạo
thống cổ xưa nào đó ở châu này cùng nhau tiến đánh với một người, kết
quả bị người đánh nổ tung!
Sau đó, một châu gần bên cũng náo động, cường giả trẻ tuổi đệ nhất của Hôi Giao tộc bị người rút gân làm thắt lưng.
Tiếp theo Minh châu tiếp giáp khu vực này có một vị sơ đại bị người chém chết, thiêu thành tro bụi.
...
Những chuyện này dẫn đến rúng động, bởi vì đều do một người gây ra, hắn ngang qua mấy châu, như một ngôi sao chổi đánh gục rất nhiều cao thủ trẻ
tuổi, đều là người mạnh nhất trong tộc.
"Đại Phần Thiên Công xuất thế rồi, luyện đến mức tận cùng, còn có thể diễn biến thành pháp môn
điều động bảo thuật, có uy thế coi thường thiên hạ, lại tái hiện thế
gian!"
Tin tức này vừa ra liền gây nên náo động.
Đồng thời mọi người nghe nói, thanh niên tóc đỏ này đang tìm nhân kiệt vô thượng
thời xưa, cao thủ được ẩn giấu, hiếu chiến thành ma.
Hắn cứ thế một đường vượt qua, giết tới Tội châu, gây nên sóng lớn mênh mông.
"Tên ta là Tử Viêm Phi, người đời này, ai dám đánh với ta một trận không?"
Thanh niên tóc đỏ tràn đầy dã tính, kiêu căng ngạo mạn, giết vào Tội
châu, công khai khiêu chiến bốn phương.
Có nhân vật cao tuổi ánh
mắt lạnh lẽo, muốn âm thầm giết hắn, thế nhưng người này mặc dù hiếu
chiến, cực kỳ cuồng dã nhưng cũng không qua loa, hành tung không xác
định.
Với lại trên người hắn có bí bảo, có thể phá vỡ thiên địa chớp mắt đi xa. Hắn chủ động tìm kẻ địch chứ không chờ ở một nơi.
Đại Phần Thiên công vang dội xưa nay, truyền nhân của đạo thống cổ xưa này
xuất thế khiến thượng giới run rẩy, tất cả cổ giáo đều không thể không
quan tâm!
Đáng tiếc, Cô Kiếm Vân, Trường Cung Diễn đã rời khỏi
Tội châu từ lâu, hắn vỗ vào không khí, không ai cùng hắn đại chiến, cuối cùng chỉ có thể đi xa.
"Có chút ý tứ."
Vẫn là Tội châu,
một người áo trắng xuất hiện, ngay cả giày cũng màu trắng, không dính
một hạt bụi, tóc trắng tung bay, cực kỵ xán lạn, khuôn mặt đẹp đẽ đến
gần như không chân thật, so với rất nhiều cô gái còn đẹp hơn.
"Lục Quan Vương, Ninh Xuyên xuất hiện rồi."
Không biết tin tức từ đâu truyền đến chấn động thiên hạ, yêu nghiệt thời cổ
--- Ninh Xuyên, từng sáu lần xuất thế, phong tuyệt thiên hạ, thần dũng
vô địch!
Hắn xuất hiện ở Tội châu, tất cả mọi người đều bị kinh
động, đây chính là Lục Quan Vương, từ xưa đến nay, một trong những yêu
nghiệt mạnh mẽ nhất, từ lúc hắn sinh ra con đường trải hoa hồng, tất cả
đều hoàn mỹ.
"Ta đến vì một mạch tội huyết, tên đời sau tội huyết trên trán có ánh sáng vọt lên, chữ tội phá mây kia là con mồi của ta,
đại Đạo cần bảo vệ, không cho phép kẻ khác khinh nhờn."
Đây là lời của Ninh Xuyên, Lục Quan Vương mở miệng muốn chém đời sau tội huyết mạnh mẽ nhất từ xưa tới nay.
Thế nhưng hắn nhất định chộp hụt rồi, bởi vì Thạch Hạo không biết những
chuyện này, từ lâu tiến vào trong một dãy núi nguyên thủy nhất.
"Sắp mưa rồi, đây chính là một cơn mưa lớn, bao phủ mấy vạn dặm, sấm chớp vô tận và cũng là cơ hội tốt nhất để ta thăng cấp đại viên mãn." Thạch Hạo khẽ nói.
Đây là kế hoạch hắn sớm vạch ra, muốn khuất động sấm
chớp trong ngày mưa gió, nhận thiên kiếp ở thời Tiên cổ mới có, rèn
luyện nguyên thần và thể xác.
Hắn học bảo thuật Lôi Đế, vừa vặn lấy ra để giúp toàn bộ thân thể đều lột xác, chân chính thành Tôn giả đại viên mãn.
Bởi vì Thạch Hạo cảm giác được áp lực, cường giả xuất hiện hàng loạt, vương giả của mỗi thời đại đều sẽ trờ về, hắn nhất định phải dùng hết khả
năng nâng sức chiến đấu đến đỉnh cao nhất!
"Sấm sét rất thần bí, bên trong thậm chí có tiên trì, chứa đựng bảo dịch thần bí, ta muốn đánh hạ một thành trì!"
Chỉ là thực lực càng mạnh mẽ thì lôi kiếp gặp phải càng khủng bố vô biên, cần đi giữa lằn ranh sống và chết.