Nghe vậy, Lâm Kính Tổ chỉ có thể thở dài vô lực, y đã sớm đoán được kết quả như thế này rồi, chỉ hy vọng những sự chuẩn bị của mình sẽ cứu được Lý Đằng Phong.
- Lý lão đệ...!À không, tên hỗn đãn đó sau khi gây chuyện đã bỏ trốn mất rồi, Lâm mỗ vẫn chưa tìm ra được.
Lâm Kính Tổ oán trách nói ra, nhưng thật ra y chỉ là đang diễn tuồng cho Tống Phiệt xem.
Chỗ ở của Lý Đằng Phong, Lâm Kính Tổ đã sớm sắp xếp sẵn rồi, làm sao mà y không biết cho được.
Tuy Tống Phiệt rất giỏi mánh khóe trong kinh doanh, biết lấy lòng các quan lại cấp cao nhưng những mưu mẹo như thế này hắn lại không thể nào nhìn ra được.
Tuy nhiên không phải Tống Phiệt không đủ thông minh mà là hắn không muốn trí thông minh của mình dùng cho những thứ vô dụng như thế này.
Nếu bắt được Lý Đằng Phong thì càng tốt, không bắt được cũng không sao, hắn sẽ chơi trò mèo vờn chuột khiến kẻ thù của mình sống không yên ổn.
Sau khi buổi bàn giao tài sản hoàn thành, Tống Phiệt cao ngạo ra về, hắn cho Lâm Kính Tổ thời gian một ngày để dọn đồ ra khỏi nhà chính Lâm gia.
Tiễn Tống Phiệt ra về, Lâm Kính Tổ tiếp tục làm những việc mình cần làm.
***
- Các huynh đệ, chúng ta đến nơi rồi.
Lý Đằng Phong thở phào nhẹ nhõm, bây giờ trước mặt anh ta là một tòa thành vô cùng khổng lồ, lớn gấp mấy lần Bình Nguyên thành.
Tuy nhiên thành trì này không nhộn nhịp cho lắm, đa số là binh lính đi tuần tra, gươm giáo sắc bén, giáp bạc sáng óng.
truyện ngôn tình
Đây chính là Bình Châu thành, một trong cửu đại Vương Đô của Nam Long quốc.
Thành trì này không giống những thành trì bình thường khác, nơi này là nơi sinh sống, làm việc của các quan lại cấp cao ở Bình Châu, đặc biệt là có sự hiện diện của Bắc Bình Vương nên canh phòng rất nghiêm ngặt, binh sĩ nhiều vô số kể.
- Lý Tổng Tiêu Đầu chậm chân...
Đột nhiên từ phía sau có tiếng vó ngựa đang phi tới cùng với tiếng gọi to của một nam nhân.
Lý Đằng Phong quay lại, anh ta nhận ra ngay người đang cưỡi ngựa chính là Liễu Tử Hoa.
Thoáng chốc, người ngựa đã đến bên cạnh Lý Đằng Phong, Liễu Tử Hoa nhanh chóng nhảy xuống đất, bộ hoa phục của y nhẹ bay sau cú nhảy đó.
- Các ngươi tiếp tục vận chuyển lô hàng này giao cho Bắc Bình phủ.
Còn Lý Tổng Tiêu Đầu nán lại đây giây lát, ta có chuyện muốn nói.
Liễu Tử Hoa ra lệnh cho đám nam nhân đối diện, chuyện của y sắp nói, không thể để bọn chúng nghe thấy được.
Chờ cho đám nam nhân kéo tiêu xa đi, Liễu Tử Hoa chậm rãi nói với Lý Đằng Phong.
- Lý đệ, ngươi chắc cũng biết rõ Tống gia như thế nào đúng không?
Liễu Tử Hoa bỗng thay đổi cách xưng hô khiến cho Lý Đằng Phong hơi bất ngờ, tuy nhiên anh ta nhanh chóng hồi phục lại dáng vẻ bình thường, đáp.
- Ta cũng biết chút ít về Tống gia, loại thế lực không nên dây vào.
Thời gian trước, Lý Đằng Phong có tìm hiểu một ít thông tin về Tống gia, gia tộc này rất mưu mô xảo trá, dùng quyền lực ép bức người khác.
Một người nào đó phạm một lỗi nhỏ xíu đối với Tống gia cũng đủ để hắn vong mạng rồi, mới thấy gia tộc này bá đạo cỡ nào.
- Vậy muốn toàn mạng thì hãy làm theo những gì lão gia ghi trong tờ giấy này.
Liễu Tử Hoa đưa cho Lý Đằng Phong một tờ giấy nhỏ, nói thêm vài lời, sau đó y phóng lên ngựa, thúc roi vọt đi.
Đọc một lượt qua thông tin trong giấy, Lý Đằng Phong cũng đã hiểu rõ tình hình của mình hiện giờ.
Lý Đằng Phong hiện đang bị Tống gia truy nã khắp nơi làm anh ta buồn bực không thôi, chỉ mới đến nơi này chưa bao lâu mà đã đắc tội với thế lực lớn như vậy.
Thế giới này khác với Địa Cầu, ở Địa Cầu Lý Đằng Phong còn có thể chạy trốn hoặc chống trả lại được, nhưng nơi này anh ta thật sự bất lực, do lạ nước lạ cái chẳng biết đi đâu và không rõ trong giang hồ có phục hổ tàng long hay không.
Thế giới này rộng lớn như vậy, đề phòng vẫn hơn, chờ đến khi Lý Đằng Phong