“Đưa tin? Cường giả? Địa phương như Tấn quốc này cho dù có đến đây bảy tám chục Kim Đan Cảnh cũng không chịu nổi một chưởng của sư huynh ta.” Mai Nghiễn Sinh nhảy dựng lên, chạy đến cạnh Hỏa Vân Thánh Giả cười to trào phúng.
Hỏa Vân Thánh Giả nhìn hắn một cái khẽ cau mày, Mai Nghiễn Sinh toàn thân như bị sấm sét oanh kích bay ra ngoài.
“Lắm miệng!”
Hỏa Vân Thánh Giả lại một lần nữa đem sư đệ Mai Nghiễn Sinh của hắn đánh bay, có thể thấy được người này tính tình quái đản, căn bản không có chút nào tình huynh đệ.
“Cũng tốt, các ngươi muốn kêu gào thì cứ kêu gào, đỡ cho ta xuất ra thần thông chỉ có chết vài trăm người, như vậy quá lãng phí.” Hỏa Vân Thánh Giả nhàn nhạt nói ra.
Người này tu vi thông thiên, lời nói cũng cực kỳ bá đạo. Tấn quốc tuy rằng chỉ là một tiểu quốc nhưng mà toàn bộ cao thủ Trúc Cơ Cảnh tính ra cũng có hơn mấy trăm ngàn, có lẽ Đỗ gia cùng Vương tộc cũng có mấy lão giả Kim Đan Cảnh, lực lượng như vậy nếu như có thể hội tụ lại cùng một chỗ thì dù cho Hỏa Vân Thánh Giả đã vượt qua Kim Đan Cảnh thất trọng Địa Kiếp cũng không thể dễ dàng ngăn cản.
Nhưng mà hắn lại nói chỉ cần xuất ra một đạo thần thông đánh chết mấy trăm người là quá mức lãng phí, lời nói này mọi người nơi đây nghe được quả thật là vớ vẫn, thần thông dạng gì mà chỉ cần xuất ra là có thể đem đông đảo cao thủ như thế đánh chết? Cho mình là Nguyên Anh Cảnh lão tổ sao?
Cao thủ các phái nhao nhao đưa tin kêu gọi cao thủ tông môn đến đây, bằng không mà nói hôm nay toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của Tấn quốc chỉ sợ sẽ bị chôn cùng một chỗ.
Hỏa Vân Thánh Giả căn bản không thèm ngăn trở, mang theo năm tên thuộc hạ Kim Đan Cảnh lạnh lùng nhìn bọn họ.
“Lão Thất, ngươi có thể đối phó với một tên?” Thanh âm của Tất Hạo vang lên.
Thất trưởng lão nhíu mày, sắc mặt ngưng trọng khẽ gật đầu:” Có lẽ không có vấn đế.”
“Vậy thì tốt rồi, Mộ Dung tiểu tử ngươi cũng đối phó một tên, tiểu Kim đối phó một tên, Cung sư đệ ngươi đừng có đứng nhìn, tìm một tên để hoạt động chân tay đi. Còn lại một tên Kim Đan Cảnh, chỉ có Trường Xuân tiểu tử mới có thể đối phó được.” Ánh mắt Tất Hạo đảo qua, chậm rãi nói ra.
Hắn chính là Kim Đan Cảnh lục trọng tu vi, tự nhiên có thể nhìn thấu thực lực của đám đông.
Bất quá mọi người cũng không nghĩ tới chính là Thiên Kiếm Tông chủ Yến Trường Xuân lại có thể đối phó với Kim Đan Cảnh cường giả, thật là ngoài ý định.
Đám người Thất trưởng lão tự nhiên hiểu sự lợi hại trong đó, không có chút do dự cũng như không cho phép bọn hắn có nửa điểm do dự, nhẹ gật đầu.
Năm tên Kim Đan Cảnh hắc y nhân đã có người đối phó, tất nhiên Hỏa Vân Thánh Giả là giao cho Tất Hạo, về phần Mai Nghiễn Sinh thương thế chưa phục hồi tu vi tối đa chỉ còn lại ba phần, chỉ mình Tô Hạo cũng đủ làm “gỏi” hắn.
Trong lúc nhất thời mọi người phát hiện tên Hỏa Vân Thánh Giả bá đạo cực kỳ này cũng không phải là đáng sợ như trong tưởng tượng, có lẽ chỉ sau một khắc sẽ bị bọn cao thủ Kim Đan Cảnh của Thiên Kiếm Tông vây quét.
“Ta cảm thấy hay là chờ một chút.”
Hỏa Vân Thánh Giả nhìn mọi người bỗng nhiên cười cười.
“Nói khoác mà không biết ngượng, ngươi sắp chết đến nơi mà còn dám cười nói.” Phách Đao Môn Tôn Nhất Đao nhảy ra, vừa rồi Hỏa Vân Thánh Giả chỉ liếc một cái là Ân Mỗ Mỗ chết đi quả thật dọa cho hắn… són đái, tu vi như thế căn bản không cách nào ngăn cản, không thể tưởng tượng được chỉ trong khoảnh khắc Thiên Kiếm Tông liền xuất hiện năm tên Kim Đan Cảnh cao thủ cùng với một gã thực lực tuyệt đối không yếu so với Kim Đan sơ kỳ là Mộ Dung Vô Tình, cục diện lập tức thay đổi.
“Xem ra “chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”, thứ cặn bã như Trúc Cơ Cảnh cũng dám quát tháo như thế.” Ánh mắt Hỏa Vân Thánh Giả ngưng tụ liếc nhìn Tôn Nhất Đao.
Trong một chớp mắt, Tôn Nhất Đao vừa mới hô to gọi nhỏ giống như con vịt bị bóp cổ, một tiếng xìii… xìii phát ra, ngay sau đó thủ cấp của hắn nói lời từ biệt với thân mình mà bay lên cao, máu tươi từ cổ phun cao ba trượng.
Chỉ một ánh mắt lần nữa đem một gã Trúc Cơ Cảnh cao thủ chém giết, thần thông như vậy quả thực là không thể tưởng tượng, khó có thể lý giải.
“Lớn mật, rõ ràng còn dám ra tay.” Tất Hạo khẽ giật mình, tức giận quát:” Tất cả đệ tử lui ra phía sau trăm trượng.”
Mọi người sớm đã bị công kích không thể tưởng tượng nổi của Hỏa Vân Thánh Giả hù dọa run rẩy, nghe vậy lập tức lui về sau hai trăm trượng, lách vào biên giới của Thiên Thần Phong.
“Thật ra ta chỉ muốn mang hai gã Yêu Tộc đi mà thôi, các ngươi rõ ràng muốn gây chiến, thật sự là không khôn ngoan.” Hỏa Vân Thánh Giả ngay lập tức đem Tôn Nhất Đao chém giết, ánh mắt đảo qua bốn phía nhẹ nhàng nói ra.
“Yêu Tộc huyết mạch xuất thân từ tông môn của ta, tất nhiên do chúng ta xử trí, có liên quan gì đến ngươi? Còn nữa ngươi chính là Kim Đan Cảnh thất trọng cường giả, hành vi như thế chẳng phải đã ném đi thân phận.” Tất Hạo lạnh lùng quát, chính khí nghiêm nghị.
“Ngươi