Ly Đường hoàn toàn bối rối.
Cho dù cậu vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, nhưng điều này thật sự quá nhanh. Cậu còn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại sau khi bị Diệt Hoặc ép khô, đã phải bước vào hang hổ.
Pháp Trạch quỳ dưới chân của Ly Đường, hai tay đưa qua. Ly Đường cảnh giác lùi lại, nhưng hắn ta vẫn kiên trì tới gần – kéo khóa lên giúp Ly Đường. Sắc mặt hắn ta nghiêm túc lại trân trọng, động tác sắc tình như vậy lại bị hắn ta làm đến nghiêm trang mà thần thánh, khiến Ly Đường không có cách nào từ chối được.
"Lần sau." Ly Đường nghe hắn ta trầm giọng tuyên thệ: "Mong ngài hãy chọn tôi kéo nó xuống."
"..."
Ly Đường đẩy tay hắn ta ra, ngượng ngùng quay đi: "Lần sau anh để tôi tự làm!"
"Hầu hạ Vương là nghĩa vụ của tôi." Pháp Trạch rũ mi khép mắt, tạo thành một bóng mờ che đi một phần gương mặt anh tuấn: "Không được Vương lựa chọn là tiếc nuối của tôi. Kẻ vô dụng Diệt Hoặc còn làm cho ngài khóc. Đến lượt tôi, ngài khẳng định chỉ có sảng khoái thôi."
"..."
Bất kể là trong thế giới công lược hay ngoài đời thực, Ly Đường chưa từng thích ứng được với chuyện như vậy.
Nghĩ tới điều này, Ly Đường chợt rùng mình, một giây tiếp theo lại nghe Pháp Già hô to: "Tới rồi!"
Những tiếng bước chân hùng dũng mà dày đặc truyền đến. Một đội quân uy phong lẫm liệt cầm xông vào cửa. Chỉ là không biết bọn họ đã lục soát mấy nhà, dù sao đám quân trùng này tỏ ra vô cùng tức giận lại chỉ làm qua loa cho xong việc. Khi bọn họ vừa vào cửa, nhìn thấy Pháp Già, người thủ lĩnh ngậm điếu thuốc trong miệng còn nói: "Nhà các người càng không cần tra xét! Nếu Vương ở đây, ba anh em các người không phải đã ầm ĩ đến lật trời sao? Làm gì còn có khản ăng mở cửa cho chúng tôi điều tra nữa."
"Chắc hẳn chỉ là một lần diễn tập quân sự thôi." Phía sau có quân trùng nói.
"Cấp trên chính là thiếu fuck, cũng không biết đang giở trò gì."
"Nhưng vẫn phải nói là lần này quá thơm đi. Tôi vừa mới ngửi thấy mùi này đã suýt nữa bắn ra ngoài đấy."
"Tôi không ngại cấp trên làm ra tin tức tố với mức độ tinh khiết như vậy thêm vài lần, quần có thể ướt được mấy cái đấy."
Đám quân trùng này đều có tư thế oai hùng hiên ngang, sắc mặt trẻ trung. Chắc hẳn cả đám bọn họ đều là tân binh, không có kinh nghiệm cũng không đủ nhạy bén. Ly Đường vừa nghe, lập tức đá một cái vào Pháp Trạch đang muốn mở miệng. Ý định ban đầu của cậu là muốn chặn miệng hắn lại. Cho dù rất muốn hoàn thành nhiệm vụ, nhưng Ly Đường không muốn gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Ai biết Pháp Trạch người này xem Ly Đường ra tay như một loại ban thưởng, mẫn cảm muốn chết, trực tiếp kêu lên thành tiếng.
"..."
Một tiếng kêu này không biết là đau khổ hay sung sướng nữa. Ly Đường cảm thấy mình ra tay rất nhẹ, chỉ điểm tới lại dừng.
Pháp Trạch cho ra đáp án, hắn si mê nói: "Lại thêm vài cái nữa đi. Vương, ngài muốn giáo điều tôi sao?"
Không thể không phục tư duy của Trùng tộc lại có thể bẻ cong trọng điểm dưới bất kỳ dưới tình huống nào.
Mặt Ly Đường đỏ tới mang tai, hận không thể trực tiếp bịt miệng hắn lại.
Tư thế quỳ của Pháp Trạch lập tức làm đội quân này chú ý. Bọn họ vừa bối rối lại vừa do dự, nhìn sang Pháp Già hỏi: "Đó là anh của anh à?"
Đừng thấy Pháp Trạch ngoan ngoãn phục tùng Ly Đường, hắn chính là cơn ác mộng của đội quân thủ đô. Chỉ cần là con trùng nào từng tham gia Cuộc Chiến Sinh Tử đều bị hắn đánh gần chết. Nói chung, uy danh của hắn hiển hách, quét ngang hàng nghìn quân.
Trên đời này lại có nhân vật khiến hắn phải quỳ à?
Đội quân này ngơ ngác nhìn nhau, khó có thể tin nổi. Thấy bọn họ cách sự thật gần như vậy mà đầu óc không hoạt động, Pháp Già trợn mắt: "Các người là kẻ ngốc sao? Vậy cũng không biết người đó là ai à?"
Thật ra cũng không thể trách đám quân trùng này được. Tin tức tố của Ly Đường truyền ra với số lượng quá lớn, quá nồng, gần như không phân biệt được chỗ nào mới là đầu nguồn.
Đội quân này liếc nhìn Ly Đường, chỉ cảm thấy trông Ly Đường trắng trẻo mịn màng, quá đáng yêu thôi.
Đáng yêu.
Nếu từ này đi kèm với đồng đội bên cạnh, rõ ràng là cực kỳ buồn nôn. Nhưng đội quân này nhìn Ly Đường, trong lòng không khỏi hình dung ra từ này.
Cảm giác yêu thích theo bản năng này lấp đầy lồng ngực. Các quân trùng dường như đều có thể nghe được tiếng tim của nhau đang đập nhanh hơn.
Thần trí dường như hoảng hốt, bị mê hoặc trong giây lát, sau đó nhóm quân trùng này cuối cùng cũng mừng rỡ hiểu ra.
Có mấy vị quân trùng kích động xông về phía trước, nhưng lập tức bị thủ lĩnh của bọn họ cản lại.
"Làm gì, làm gì vậy?" Vị thủ lĩnh này trực tiếp hô lên với khí thế hào hùng. Ly Đường bị dọa cho giật mình, liếc nhìn về phía bọn họ. Chỉ thấy dưới hàng lông mày rậm của vị thủ lĩnh này là đôi mắt sáng lấp lánh ánh lên vẻ thần thánh: "Không nhìn thấy trùng quỳ bên cạnh Vương sao? Đây chính là một quy định tiêu chuẩn đấy! Tất cả quỳ xuống cho tôi! Đây mới là dáng vẻ mà Vương thích!"
Vì vậy đám quân trùng này lại không nói một lời liền quỳ xuống, dáng vẻ mỗi trùng quỳ xuống đều rất tiêu chuẩn, hăng hái chờ đợi Ly Đường giáo điều.
"..." Ly Đường không biết nên cười hay nên khóc nữa.
"Ngốc!" Pháp Già tức giận đến mức nhảy cẫng lên: "Không ngờ tổng bộ lại phái đám vô dụng các người tới, còn có thể trông mong các người đưa Vương quay về tổng bộ sao?"
Pháp Bút biết người tới chỉ là đám lính mới, trực tiếp bỏ qua hy vọng dựa vào bọn họ. Hắn đi tới trước mặt Ly Đường.
"Vương, lần này tin tức tố của ngài lộ ra quá rộng, đám hư hỏng có thể tìm tới cửa nhiều hơn trong tưởng tượng." Pháp Bút hạ thấp giọng, mềm mỏng thương lượng với Ly Đường: "Tổng bộ an toàn hơn ở đây, ngài thấy thế nào?"
Ly Đường cũng biết mình đâm lao phải theo lao, khổ không thể nói hết: "Tôi không muốn để quá nhiều người biết."
Khi nghe được yêu cầu này, đôi mắt sâu thẳm của Pháp Bút sáng lên, giọng lập tức khàn đi: "Ngài có thể ở trong lều quân của tôi, bảo đảm yên tĩnh."
Pháp Trạch và Pháp Già thật ra không có ý kiến về đề nghị này. Nhìn ánh mắt Pháp Trạch và Pháp Già đều lộ vẻ mong ước, Ly Đường không cần nghĩ cũng biết quân đội chắc chắn phân cho ba anh em bọn họ ở cùng một chõ.
Nhưng đây cũng là một lựa chọn tốt.
Ly Đường do dự một lát, vẫn lựa chọn gật đầu.
Rõ ràng tin tức này làm cho ba anh em Pháp gia vui mừng lộ rõ trên gương mặt. Gần như cùng lúc, ba anh em đi tới dưới chân Ly Đường, ai nấy đều quay lưng về phía