Bác sĩ nói: "Để lại rất nhiều hậu quả. Ví dụ như dễ bị mắc chứng viêm phụ khoa, sau khi sảy thai vi rút gây bệnh dễ dàng lây đến màng tử cung, ống dẫn trứng, khoang chậu và các bộ phận khác nữa. Nếu như bị lây nhiễm, sẽ mắc phải chứng viêm phụ khoa, lan đến bộ phận sinh dục, chất bài tiết dị thường, bụng dưới đau và co thắt lại. Tóm lại sảy thai gây hại rất lớn đối với người phụ nữ, nhất định phải chăm sóc thân thể của mình, không thể coi thường."
Lông mày Nguyễn Thiên Lăng nhíu lại thật sâu, anh giận dữ nhìn về phía Giang Vũ Phi, giống như đang trách cô không nên tùy hứng như vậy. Nhưng Giang Vũ Phi lại không biết nói gì, đây là thân thể của cô, cô muốn giày vò như thế nào thì giày vò như thế, liên quan gì đến anh chứ.
"Còn có thể có bệnh gì nữa?" Nguyễn Thiên Lăng tiếp tục hỏi, anh phải hỏi rõ từng chút một thì mới biết phải chăm sóc Giang Vũ Phi như thế nào.
Bác sĩ thấy anh quan tâm đến người phụ nữ của mình như vậy nên cũng không chê phiền hà, nói: "Có người sau khi sảy thai sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với tinh thần, thông thường là biểu hiện ở tính cách, sinh ra chứng bài xích và tâm lý sợ hãi chuyện sinh hoạt vợ chồng, sau đó giảm bớt ham muốn đi, rồi phát triển trở thành chứng lãnh cảm."
Trong thoáng chốc sắc mặt Nguyễn Thiên Lăng đã trở nên đen sì, anh hung hăng lườm Giang Vũ Phi, dùng ánh mắt cảnh cáo cô. Nếu vì vậy mà cuộc sống bị ảnh hưởng, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!
Giang Vũ Phi nắm chặt nắm tay, rất muốn kêu anh cút ra ngoài. Đó là cuộc sống của cô sẽ bị ảnh hưởng, cũng không phải của anh ta, anh ta uy hiếp cô làm cái gì chứ.
"Còn gì nữa không?" Nguyễn Thiên Lăng cố gắng nén cơn tức giận của bản thân.
Bác sĩ hết sức cẩn thận nói: "Nếu như tình huống càng tồi tệ hơn, sẽ khiến không thể có con được nữa…"
"Còn gì nữa?" Nguyễn Thiên Lăng đã phẫn nộ rồi.
"Hết rồi, chỉ có những điểm này thôi." Bác sĩ hơi rụt cổ lại, ông trời con này, không có ai dám chọc giận anh ta cả.
"Nhanh trị liệu cho cô ấy, không được để cô ấy có bất cứ di chứng gì!"
"Được, chúng tôi sẽ lập
tức làm trị liệu tốt nhất cho Giang tiểu thư."
Nguyễn Thiên Lăng lập tức nghiêng người nắm cằm Vũ Phi, hung dữ cảnh cáo cô: "Nếu em không phối hợp trị liệu, anh sẽ cho em biết hậu quả của việc chọc giận anh nghiêm trọng cỡ nào!"
"..."
Nói xong, anh quay người rời đi, để cho bác sĩ có thể trị liệu cho Giang Vũ Phi tốt hơn.
Giang Vũ Phi bị kéo đi làm kiểm tra một lượt, sau đó trở lại phòng bệnh nghỉ ngơi lúc rất khuya. Hôm nay cô mệt muốn chết, vừa đặt đầu lên gối đã ngủ say sưa.
Nguyễn Thiên Lăng nhìn cô ngủ rồi mới cầm di động đi ra ngoài hành lang gọi điện thoại.
"Mẹ, hôm nay mẹ gọi điện thoại cho con làm gì?"
Hồi nãy bà Nguyễn gọi điện thoại cho anh, anh không bắt máy, bây giờ mới có thời gian gọi lại.
"Thiên Lăng, chúng ta đã nghe nói chuyện Giang Vũ Phi sảy thai. Mẹ còn nghe nói, Duyệt Duyệt mang thai con của con. Thiên Lăng à, mặc dù Vũ Phi sảy thai rất không may, nhưng cũng may Duyệt Duyệt lại có cốt nhục của Nguyễn gia chúng ta. Con và Duyệt Duyệt vốn đã đính hôn, bây giờ con bé còn có con của con, các con cũng nên kết hôn đi."
Nguyễn Thiên Lăng nói một cách thản nhiên: "Mẹ, con nói con sẽ từ hôn với Nhan Duyệt, con không thể nào kết hôn cùng cô ấy."
"Trước kia con từ hôn với nó là vì đứa con trong bụng Giang Vũ Phi, hiện tại con của nó đã không còn rồi, Duyệt Duyệt lại có con của con, con phải kết hôn với Duyệt Duyệt. Tóm lại mẹ chỉ thừa nhận Duyệt Duyệt là con dâu của mẹ, muốn mẹ tiếp nhận Giang Vũ Phi làm con dâu là không thể nào!"
"Chuyện này để sau này hãy nói đi." Nguyễn Thiên Lăng tắt điện thoại một cách lạnh nhạt, không muốn tiếp tục nghe mẹ nói nữa.
Anh cũng có chút đau đầu, Nhan Duyệt mang thai con của anh, anh cũng không biết nên xử lý quan hệ với cô ta như thế nào.