Tống Hi giữ tay lái, khóe môi mang theo ý cười nhàn nhạt: “Chiếc xe này là chị kiếm trong nửa tháng nay đó. Đây chỉ là bắt đầu thôi, đợi đến tương lai chị còn muốn kiếm nhiều hơn nữa. Từng bước, từng bước mua lại công ty trong tay mụ yêu già Trần Lệ.”
Cô ấy cho rằng Khanh Hoan sẽ hỏi mình làm sao mà kiếm được nhiều tiền như vậy trong nửa tháng nhưng Khanh Hoan không hỏi, cô đang tính xem tiền Tống Hi mua con linh thú này có thể mua được bao nhiêu cật heo.
“Chị muốn đưa em đi gặp bố mẹ em, và cả anh của em nữa.” Tống Hi đổi hướng: “Trần Lệ sắp xếp bọn họ trong một viện điều dưỡng mà bà ta mua được, dùng tính mạng của họ để uy hiếp những người lâu năm nguyện trung thành vì bố mẹ em, sau đó dùng tiền để thu mua những ông già xảo quyệt hai lòng. Có hai đám người này trợ giúp, bà ta mới có thể khống chế công ty tập đoàn quy mô lớn của bố mẹ em trong thời gian ngắn như vậy.”
Tống Hi bớt thời gian quay đầu nhìn vào mắt Khanh Hoan, phát hiện vẻ mặt của cô ngây thơ, hoàn toàn không hiểu ý trong lời cô ấy nói là gì thì thở dài: “Em chỉ cần thi đấu tốt như bây giờ là được rồi, ở phương diện này, chị sẽ thay em đấu tranh với mụ yêu già Trần Lệ.”
Phân công cực kỳ chính xác.
Khanh Hoan phụ trách nghiền ép Chu Noãn Noãn ở giới giải trí.
Người đại diện là cô ấy đây sẽ phụ trách kiếm tiền bên ngoài, các loại mua mua bán bán, mẹ nó, Chu Noãn Noãn trong hình tượng công chúa nhỏ nhà giàu có cái gì thì Hoan Hoan nhà cô ấy cũng sẽ có, hơn nữa còn tốt, còn nhiều hơn cả Chu Noãn Noãn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
Nữ phụ giúp nữ phụ mới có thể làm nữ chính thoái vị.
“Bây giờ Trần Lệ ngày càng đắc ý nên viện điều dưỡng kia tương đối lơi lỏng. Chị nhờ một bạn học lâu năm, để anh ấy mở cửa sau cho chúng ta, có thể vào gặp nhưng nếu muốn đưa bọn họ ra thì cần bàn bạc kỹ hơn.” Lúc Tống Hi nói chuyện này thì vẻ mặt hơi nghiêm túc, bởi vì đây quả thật không phải là chuyện đơn giản.
Xe chạy một hồi rồi dừng ở một cái sân nhỏ trước vùng núi rừng hẻo lánh.
Để làm người ngoài giới không chê trách, Trần Lệ cố tình sắp xếp bệnh viện điều dưỡng cao cấp nhất thru đo cho gia đình giàu có nhất.
Sau khi Tống Hi và Khanh Hoan xuống xe, bạn học của Tống Hi lập tức bước ra đón tiếp họ. Bạn học của Tống Hi trắng trẻo, mập mạp như Baymax trong phim hoạt hình. Anh ta vừa nhìn thấy Khanh Hoan, cơ thể cao lớn đều co lại thành một cục, kích động xoa xoa đôi tay gấu: “Hoan Hoan, anh là fan bố của em đó, nghe nói hôm nay có thể gặp em, anh kích động đến mức cả đêm không ngủ được.”
Tống Hi vô cảm nhìn bạn học của mình đã bự như vậy rồi mà đứng một đống ở đó phấn khích giậm chân.
Cô ấy còn tưởng rằng người bạn học lâu năm này giúp đỡ vì mặt mũi của cô ấy.
Vừa thấy thế này, rất có thể là ngay từ đầu anh ta đã nhắm đến việc Khanh Hoan đến rồi.
Khanh Hoan là người có qua có lại, nhìn thấy người này thích mình thì cô cũng nở nụ cười trên gương mặt mềm mại: “Dáng người của anh cũng rất đẹp ạ.”
“Quào!” Baymax đứng thẳng người, hưng phấn chụp Tống Hi, suýt nữa làm Tống Hi ngã xuống đất rồi, “Con gái của tôi khen dáng người tôi đẹp kìa!”
“Mau đưa bọn tôi vào đi.” Tống Hi nghiêm mặt, thúc giục Baymax đang hận không thể nhảy cho Khanh Hoan xem một đoạn.
“Ok!” Baymax sung sướng quay người, đột nhiên nghĩ đến gì đó, lập tức quay lại: “Hoan Hoan à, để như thế này không vào được.”
“Sao vậy?” Tống Hi nhíu mày, sao lại đổi ý rồi?
“Hoan Hoan của chúng ta bắt mắt thế này.” Baymax nhăn mặt, dường như đang trách cứ sao Tống Hi lại hỏi vấn đề ngờ nghệch này: “Lúc đi vào người thực vật sẽ đều nhận ra em ấy, không phiền toái sao?”
Lúc Tống Hi trợn trắng mắt thì Baymax lại cho cô ấy một chưởng, khiến Tống Hi tức giận đến mức suýt nữa đá chân qua.
Cuối cùng Khanh Hoan đội mũ tai bèo và đeo khẩu trang, đi theo Tống Hi và Baymax vào bệnh viện.
Diễn trò là phải diễn đến cùng, Trần Lệ sắp xếp gia đình giàu số một trên tầng cao và xa hoa nhất, ở cửa còn có một đội vệ sĩ cao lớn đứng nhìn. Baymax dẫn Tống Hi và Khanh Hoan lặng lẽ đi từ đường chữa bệnh và chăm sóc vào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
“Hai người có một tiếng, qua thời gian này sẽ có nhóm người khác thay ca, tôi không có biện pháp yểm trợ cho hai người nữa đâu.” Baymax nghiêm túc dặn dò Tống Hi.
“Cảm ơn nhé!” Tống Hi gật đầu với Baymax, mở cửa phòng bệnh ra, còn Baymax thì giống như một con gấu cảnh giác, đứng ở cửa trông chừng cho bọn họ.
Khanh Hoan đi vào, hơi tò mò đánh giá căn phòng, cuối cùng ánh mắt dừng trên người chàng trai trẻ tuổi nằm trên giường.
“Đây là anh trai em, Chu Thừa.” Tống Hi biết bây giờ Khanh Hoan không nhớ gì cả, nên cô ấy giới thiệu lại.
Trước khi anh trai Khanh Hoan xảy ra chuyện thì rất có danh tiếng trong giới nhà giàu, vừa đẹp trai vừa có gia thế tốt, hơn nữa không có tật xấu và tính khí tệ của mấy công tử, đối đãi với mọi người rất dịu dàng, xử lý việc công ty thì như sấm rền gió cuốn.
Chỉ tiếc...Tống Hi thở dài trong lòng, nhìn người đàn ông nằm trên giường, cho dù có được chăm sóc tỉ mỉ vẫn không chịu nổi hôn mê trong thời gian dài, trông quá sức gầy gò và tái nhợt.
Phòng bệnh này là theo phong cách căn hộ, Chu Thừa ở bên ngoài, vợ chồng nhà giàu số một ở bên trong. Bước chân Khanh Hoan vừa đặt vào trong đã thấy hai chiếc giường lớn song song nhau, bên trên đều có một người đang nằm. Cũng giống như Chu Thừa, bên mép giường cũng thả rất nhiều pháp khí không biết để làm gì, còn có một cái ống vươn đến trên người họ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
Nếu cô đã chiếm thân thể của nguyên chủ thì sẽ giúp nguyên chủ cứu người thân của cô ấy về.
Khanh Hoan nghĩ thế, lập tức đi đến giữa hai chiếc giường.
Tống Hi vẫn chưa phản ứng xem Khanh Hoan muốn làm gì đã thấy Khanh Hoan đột nhiên nở một nụ cười to, sau đó tràn đầy sức sống hát vang về bốn phía: “Hãy theo tôi nào, tay trái, tay phải, một động tác chậm; Tay phải, tay trái, lặp lại động tác lần nữa ~”
Tống Hi chậm chạp đánh một dấu chấm hỏi.
Khanh Hoan không giải thích với Tống Hi mà giống như bà cô dẫn đầu điệu múa ở quảng trường, mạnh mẽ duỗi tứ chi, tận tình ca hát, nhảy múa trong phòng bệnh.
Tống Hi mím môi nhìn Khanh Hoan đột nhiên phát bệnh, ngón tay vô cớ ngứa ngáy, thần kinh run rẩy.
“Khanh Hoan, em đang làm gì vậy?” Tống Hi vừa nghiến răng nghiến lợi hỏi Khanh Hoan, vừa cầm lòng không đậu mà tay trái, tay phải theo Khanh Hoan làm một động tác chậm.
Khanh Hoan nhớ đến bên ngoài còn một người bèn dẫn Tống Hi nhảy ra ngoài, nhảy quanh mép giường của Chu Thừa một lần.
Kết thúc một bài hát, Khanh Hoan dừng lại xem hiệu quả.
Không hổ là người thực vật, bài hát và điệu nhảy của cô sống động như thế, có sức hút như vậy mà vẫn không thể làm họ tỉnh lại.
Tống Hi thở hổn hển: “Khanh Hoan, em… em…”
“Vậy đổi một cái hiệu quả mạnh hơn đi ha!” Khanh Hoan gỡ kính râm của Tống Hi xuống, đeo lên mặt mình rồi cất bước nhảy với tốc độ không còn là người mà nhảy lần nữa.
“Nào, cùng tôi vẽ một con rồng bên trái, bên phải của bạn vẽ một cây cầu rồng!”
Tống Hi trợn trừng mắt, vừa muốn bảo Khanh Hoan dừng lại, tứ chi của cô ấy đã chuyển động theo Khanh Hoan trước rồi. Dùng dáng vẻ thanh niên rất có tinh thần cùng Khanh Hoan múa quạt trước ba người thực vật đang nằm, trong căn phòng bệnh tràn ngập ánh mặt trời.
“Em, không, rốt cuộc là chúng ta đang làm gì vậy?” Tống Hi vừa múa quạt vừa không thể kìm được mà gầm nhẹ.
“Đánh thức bọn họ đang ngủ say ạ.” Khanh Hoan trả lời Tống Hi trong khoảng trống giữa lời bài hát.
“Như vậy có thể đánh thức được người thực vật sao?” Tống Hi sắp bị Khanh Hoan làm cho tức chết rồi, còn đang nghĩ làm sao để mình dừng lại thì cô ấy đột nhiên thoáng nhìn thấy ngón tay trái của Chu Thừa trên giường bệnh giật giật, trên ra giường để lại một đường cong uốn lượn.
Giống như là đang… vẽ rồng.
Tròng mắt của Tống Hi mém nữa rớt ra.
Thật sự được à?
Không, đây nhất định là trùng hợp, hẳn là phản xạ thần kinh của Chu Thừa, không có ý thức.
Tống Hi mưu đồ làm bản thân mất cảm giác nhưng Khanh Hoan lại phát hiện hình như bài hát này có tác dụng với Chu Thừa, vì vậy cô tập chung “tấn công” anh ấy, đứng ngay bên mép giường bệnh của anh ấy múa may. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn