Khanh Hoan nhận ra cả gia đình này có gánh nặng thần tượng rất lớn, sau khi Chu Thừa tỉnh lại thì lập tức đến một chỗ bí mật thay tây trang, vợ chồng giàu số một này cũng vậy, dù đi đứng còn khó khăn nhưng vẫn phải dìu nhau vào phòng thay quần áo.
Chu Thừa cong môi, ôn hòa nhìn Khanh Hoan đang đứng đợi: “Hoan Hoan à, bố mẹ mình là vậy đấy, sau này em quen là thấy bình thường ngay thôi.”
Khoảng hai mươi phút sau, người vợ mặc váy xẻ tà, đi giày cao gót, ông chồng mặc âu phục thẳng thớm, mái tóc vuốt ngược cùng nhau bước ra.
Từ lúc hai người bước ra khỏi phòng thay quần áo, khí chất tỏa ra phải cỡ ba mét sáu*, càng đi càng mất tinh thần, đến khi tới được phòng khách thì hai người phải dìu đỡ nhau, khí thế cũng giảm còn một mét*.
(*) Ý muốn nói lúc đầu rất ngầu, rất có khí chất nhưng vì mới tỉnh lại nên còn yếu, ra đến phòng khách thì khí thế giảm gần hết, trông rất đuối.
Lúc họ thay đồ thì được trợ lý báo cáo tất cả những chuyện phát sinh tại nhà họ Chu khi họ hôn mê, bao gồm cả chuyện Chu Thừa trở về, đuổi Chu Noãn Noãn đi rồi bắt Trần Lệ vào tù. Song từ lúc đi ra, họ không nói đến chuyện này, cũng không muốn nhắc đến để tránh làm tâm trạng của Khanh Hoan xấu đi vì Chu Noãn Noãn.
Vợ chồng tỷ phú đều biết mình OOC trong quá trình Khanh Hoan đánh thức mình rồi nên giờ phút này, họ đang cố gắng gầy dựng lại hình tượng chủ tịch lạnh lùng và người phụ nữ mạnh mẽ, cứng rắn.
Họ ngồi thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc.
“Nghe nói con tham gia một nhóm nhạc nữ, tên là Búp Bê SD hả?” Ông tỷ phú trầm giọng cất lời: “Con gái của Thần*, ý nghĩ rất mạnh mẽ.”
(*) 神的娃娃 (shén de wáwá), ông bố nghĩ SD là viết tắt của 神的 (shén de) mà 娃娃 cũng có nghĩa là con cái/em bé nên mới có tên Con gái của Thần.
Người đàn ông giàu sụ này không biết Búp Bê SD là gì, cũng không biết fan của bọn Khanh Hoan xúi giục họ đặt tên này với ý nghĩa búp bê hề hước.
Ông chỉ thấy bản báo cáo tổng hợp, nhìn thấy nhóm Khanh Hoan đều là những cô bé vừa giàu vừa đẹp, thêm ống kính cha già của ông với Khanh Hoan thì ông liều mạng ghép vần một hồi, cuối cùng chọn một cái hay nhất nói với Khanh Hoan.
Búp bê của Thần.
Ông tỷ phú càng nghĩ càng thấy kiêu ngạo, Khanh Hoan là con gái ông, mọi người lại gọi con bé là Con gái của Thần, thế chẳng phải đang gọi ông là Thần sao?!
Ông nâng tách trà lên, dùng động tác uống trà để lén che khóe môi cong lên.
Ông thích cái tên gọi này!
Phu nhân tỷ phú trừng mắt nhìn chồng mình đang lâng lâng, bà đưa tay ra, ông lập tức đưa chén trà bên miệng cho bà, còn thổi thổi lấy lòng, muốn dùng cách này để mong lát nữa vợ mình có thể nhẹ tay với ông khi tính sổ chuyện son môi.
Phu nhân giàu nhất cầm tách trà, nhấp một ngụm rồi nhìn Khanh Hoan, thật ra bà không để ý nhóm của con gái nhà mình tên là gì, bà chỉ thương Khanh Hoan phải lớn lên ở nông thôn, quay về chưa được bao lâu thì bọn họ đã gặp chuyện, bà và ông Chu tính trên đầu ngón chân cũng có thể đoán được lúc họ không ở đây, Khanh Hoan đã bị đám anh hùng bàn phím nào đó mắng chửi thậm tệ thế nào.
Nói thật thì bà không muốn Khanh Hoan dốc sức trong giới giải trí, con bé chỉ cần về nhà tiêu tiền thôi, dù sao tiền nhà họ xài cả đời cũng không hết.
Nhưng phu nhân tỷ phú không dám nói, bà sợ Khanh Hoan mất vui nên bèn ra hiệu ánh mắt cho chồng, ý bảo ông đi làm người xấu đi.
Ông tỷ phú nhận được ám hiệu của vợ mình, bèn gửi lại bà ánh mắt “Em nhìn anh này”, sau đó mỉm cười với Khanh Hoan: “Hoan Hoan à, con yên tâm, ba mẹ nhất định sẽ hỗ trợ hết mình để con theo đuổi ước mơ, bây giờ con có thiếu cái gì không? Hay là bố mua cho con một công ty quản lý, hoặc là mua một kịch bản phim truyền hình cho con đóng nhé? Hay là bố cũng vào showbiz với con luôn, chỉ đóng vai bố của con thôi...Oái!”
Ngón chân của ông bị vợ mình giẫm lên khiến cả người ông đỏ bừng, nhưng vì hình tượng trong mắt con gái nên ông không thể hét lên được, chỉ có thể cắn răng, nở nụ cười gượng gạo với Khanh Hoan, sau đó chuyển “mic” lại cho vợ.
Phu nhân nhà giàu nhất đã kết hôn hơn hai mươi năm mà con lợn ngốc này chưa bao giờ hiểu được ý của bà, nhưng lời nói đã đến nước này rồi, bà cũng không thể phản đối nữa, vì vậy đành cười cười với Khanh Hoan rồi đổi đề tài.
Cái đề tài này cũng một một trong những điều phu nhân tỷ phú thấy nghiêm trọng, cần phải thảo luận càng sớm càng tốt.
Đó chính là chuyện có liên quan đến Yến Hoài.
Sau khi Chu Thừa xuất viện thì đã sai người đi tra những chuyện liên quan đến Trần Lệ. Lúc trước Trần Lệ lợi dụng việc Khanh Hoan thích Thịnh Minh Huyên để ép Chu Noãn Noãn chia tay với anh ta, mỹ miều bảo rằng muốn nhường Thịnh Minh Huyên cho Khanh Hoan để có được lòng tin của cô rồi nói KHanh Hoan giao Chu thị cho bà ta quản lý. Và sau đó Trần Lệ thấy mình sắp khống chế được Chu Thị, gấp gáp mưu đồ với phu nhân Thịnh, định đá Khanh Hoan sang một bên, để giành vị trí thiếu phu nhân nhà họ Thịnh cho gái Chu Noãn Noãn của bà ta. Những chuyện này Chu Thừa đều đã điều tra được hết.
Bao gồm cả việc Trần Lệ lén liên lạc với bang Thanh Long, bắt cóc Khanh Hoan đưa đến nhà họ Yến mấy lần. Chu Thừa cũng đã tìm đại ca bang Thanh Long xác nhận, bởi vì quá tức giận nên Chu Thừa đã nhổ vài cái răng của đại ca bang Thanh Long.
Mấy ngày trước CHu Thừa đến tìm bang Thanh Long nhưng anh ấy khoogn nói cho Khanh Hoan biết chuyện này. Tuy là anh trai của Khanh Hoan nhưng Khanh Hoan vẫn chưa chấp nhận anh ấy, một người đàn ông như anh ấy mà tìm Khanh Hoan nói chuyện này thì sợ là sẽ làm cô bị tổn thương lần hai.
Những hình ảnh tưởng tượng về việc Khanh Hoan nhỏ yếu, bất lực bị đám đàn ông thô kệch trói đưa đi, đêm về lại sợ hãi khóc thút thít đều khiến Chu Thừa âm thầm khóc. Anh ấy cũng lặng lẽ liệt kê những kế hoạch chỉnh đốn Yến Hoài trong tương lai, ngay khi nhận được sự xác nhận từ Khanh Hoan rằng cô bị Yến Hoài ức hiếp thì anh ấy sẽ lập tức treo Yến Hoài lên để đánh túi bụi.
Phu nhân tỷ phú cũng rất bảo vệ con gái, nghe nói Trần Lệ và phu nhân Thịnh lén làm những chuyện ghê tởm sau lưng như vậy thì bà ước gì mình có thể bước lên, quăng mấy mụ già thối tha đó vào Thái Bình Dương.
Về phần Yến Hoài, bà không hiểu rõ nhà họ Yến lắm. Tuy biết chuyện ngoài ý muốn năm đó của Yến Hoài nhưng trước giờ bà đều vô tâm vô tình, ngoài người nhà ra thì bà không care ai cả. Nghe nói