Sở Chi đến địa điểm đã hẹn đã thấy chị gái vẻ mặt thẫn thờ, hai tay chống lên bàn, ngồi ở một góc.
Vừa nhìn thấy em gái, Sở Nguyệt mới bật khóc, cô chạy đến ôm chầm lấy Sở Chi nức nở nói:
- "Sở Chi, hiện tại trong lòng chị rất rối bời.
Chị không biết phải làm gì tiếp theo?"
Kể từ khi cô nhận ra chuyện mình mang thai con của Kiến Thành, bản thân vô cùng cảm thấy hạnh phúc và muốn thưa chuyện cưới sinh với cha mẹ.
Thế nhưng, chuyện vui chưa kịp đến thì Kiến Thành đã bộc lộ bản tính vốn có của mình.
Anh ta không những phủ nhận cái thai còn cho rằng cô là người phụ nữ không biết giữ gìn, quan hệ với người đàn ông khác rồi bắt ép hắn ta đổ vỏ khiến Sở Nguyệt không nhịn được mà vung mạnh cái tát vào mặt hắn.
Ngay lập tức, hắn liền lái xe rời đi.
Sở Nguyệt sợ chuyện này đến tai cha mẹ nên nhất thời không dám nói ra, cô chỉ có thể hẹn gặp riêng Sở Chi mà giải bày tâm sự.
Sở Chi vỗ nhẹ vai động viên, cô tức giận nói:
- "Anh ta hiện tại đang ở đâu? Em phải đi tìm anh ta."
Cô toang đứng dậy định đi tìm người đàn ông vô trách nhiệm kia thì lại bị Sở Nguyệt giữ chặt tay lại.
Sở Nguyệt nấc nghẹn từng cơn, khóc đến sưng cả hai mắt, nhìn người đối diện nói:
- "Đừng mà.
Chị nghĩ Kiến Thành nhất thời quá bất ngờ.
Anh ấy nhất định sẽ trở lại tìm chị."
Đến mức này mà Sở Nguyệt còn lên tiếng bênh vực hắn khiến Sở Chi càng thêm tức giận.
Cô không thể để chị gái mình chịu khổ vì tên bội bạc đó được liền cầm túi xách lên, nghiêm giọng nói:
- "Em sẽ bắt anh ta chịu trách nhiệm với chị."
Nói rồi, Sở Chi lên xe rời khỏi.
Sở Nguyệt hốt hoảng đuổi theo gọi cô nhưng đã quá muộn.
Chiếc xe đã chạy vụt khỏi tầm nhìn trước mắt.
Ngay khi chiếc xe lướt ngang qua khu trung tâm mua sắm, Sở Chi trầm ngâm đưa mắt nhìn ra khung cửa liền phát hiện dáng người quen thuộc.
Là Kiến Thành.
Hắn ta trông có vẻ vô cùng thoải mái và hạnh phúc, tay còn vòng sang ôm eo người phụ nữ bên cạnh.
Lửa giận trong người Sở Chi như bùng cháy, cô siết chặt tay,