Nói rồi, anh đưa tay vào, cảm nhận bên dưới của cô đã đủ ướt mới bắt đầu hành động.
Ngay khi Lý Nhậm Bằng đưa đầu kiếm của mình vào nơi cửa động bé nhỏ khiến Sở Chi không chịu nổi mà gào khóc.
Bởi vì đây là lần đầu tiên cô làm chuyện này cho nên cảm giác vô cùng đau nhức.
Một dòng máu tươi chảy ra, lan khắp chiếc ga giường, vô tình lọt vào mắt Lý Nhậm Bằng.
Hóa ra, cô không hề nói dối anh.
Cô quả thực chưa làm chuyện gì có lỗi với anh cả.
Giờ phút này, một niềm hạnh phúc đang dâng trào trong lòng khiến anh càng thêm hưng phấn mà tiếp tục thúc sâu vào nơi đáy vực của cô.
- "Tiểu Nguyệt, cố gắng một chút, một lát sẽ hết đau thôi."
Từng mũi kiếm của anh không ngừng ra vào liên tục khiến cô cau mày.
Cả cơ thể nhiễu nhại mồ hôi, từng ngón tay thon dài khẽ bám víu lấy cơ thể cường tráng đang làm chủ bên trên.
Thỉnh thoảng lại thốt lên vài tiếng đầy ám muội.
Khoái cảm đang không ngừng chiếm lấy tâm trí Lý Nhậm Bằng, anh ra vào liên tục bên dưới, bàn tay không ngừng vuốt dọc cơ thể để k.ích thích cô.
Hai hạt lựu đỏ trên ngọn núi tuyết trắng xóa ấy bị anh k.ích thích mà sưng to, làn da trắng mịn của cô cũng bị anh đánh dấu đỏ khắp người.
Ánh trăng bên ngoài chiếu rọi vào phòng, nơi hai thân ảnh đang không ngừng đắm chìm vào mật ngọt tình yêu.
Đầu óc Sở Chi đã bị xâm chiếm bởi dục vọng.
Cô không biết việc cô làm với anh trong đêm nay là đúng hay sai, nhưng có một điều khẳng định rằng bản thân cô đã yêu người đàn ông này mất rồi.
Cuộc hôn nhân trong sự lừa dối này, liệu có mang lại hạnh phúc hay là những chuỗi ngày phải đương đầu với những sóng gió sắp xảy ra?
Mãi gần đến sáng, Lý Nhậm Bằng mới chịu buông tha cho Sở Chi.
Cả cơ thể cô lúc này hoàn toàn mềm nhũn, không còn chút sức lực.
Đêm qua, Lý Nhậm Bằng giống như một mãnh thú, không ngừng vồ lấy con mồi bé nhỏ, bá đạo đến mức ăn sạch từng thớ thịt của con mồi.
Lúc này đã tám giờ sáng, Diệp Sở Chi vừa mở mắt ra đã