Chu Hạc và Sở Tinh Châu cùng ăn tối, cậu bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, bèn hỏi: "Vậy mỗi lần giao lưu tin tức tố thì tôi tới nhà anh hay anh tới nhà tôi?"
Như có câu trả lời từ trước, anh nói: "Tôi đến đón cậu sang nhà tôi."
Sở Tinh Châu chưa từng có ý định giấu giếm thân phận nên Chu Hạc biết được gia đình của anh sống ở nước ngoài, công ty cũng ở bên kia nốt.
Nhưng mấy năm nay Sở Tinh Châu muốn gia nhập thị trường trong nước, nên anh về nước lập công ty riêng.
Về cũng được ba năm rồi.
Nói nhà ở đây thì chắc hẳn trong nhà chỉ có mình anh.
"Chúng ta không phải nên đến bệnh viện sao?" Sẵn kiểm tra sức khỏe luôn.
Chu Hạc nghi hoặc hỏi.
"Bùi Lương là bác sĩ tư nhân của tôi, hắn chưa có đủ tiền để mở phòng khám riêng." Sở Tinh Châu bình tĩnh nói.
À, thì ra anh không muốn người khác biết chuyện này.
Chu Hạc uống một ngụm rượu thầm nghĩ.
"Ách xì!" Bùi Lương đang ngồi trong phòng khám riêng của hắn bỗng nhiên hắt xì một cái rõ to.
Hắn sờ sờ mũi, chắc chắn có ai đó đang nói xấu hắn.
Đang ở giữa bữa ăn, Chu Hạc muốn đi vệ sinh nên rời khỏi bàn.
Bên kia Phó Đoạn cảm thấy khó chịu nên cũng đứng lên tạm rời khỏi bàn ăn.
"Chử đại gia, hiện tại không tìm được người thích hợp." Cấp dưới khuyên can nói.
"Không có cũng phải có, các cậu có biết tối nay là cơ hội có một không hai không?! Nếu bỏ lỡ cơ hội này..." Chử đại gia dáng người có chút mập mạp, hắn đập tay xuống bàn, tức giận nói.
Chu Hạc đi ngang căn phòng này thì nhíu mày, tại sao không đóng cửa phòng lại, thật ồn ào.
Tuy nghĩ thế nhưng cậu chỉ đi lướt qua bước thẳng tới phòng vệ sinh, cũng không tò mò nhìn lại vào trong.
Chử đại gia lơ đãng nhìn thấy bóng lưng của Chu Hạc liền đứng phắt dậy kéo quản lý hô lên.
"Người kia, tôi muốn người kia!!"
Trong WC nam Omega.
Chu Hạc rửa tay xong bước ra, đang đi trên hành lang thì có một người giữ vai cậu, âm thanh trầm thấp gọi: "Chu Hạc."
Chu Hạc xoay người lại nhìn thì kinh ngạc thốt lên: "Hứa Kỷ Trạch, thật trùng hợp."
Hứa Kỷ Trạch là bác sĩ khám bệnh cho cậu, anh là một Alpha.
Dáng người thật cao, có thể so với Sở Tinh Châu, khuôn mặt tuấn mỹ, khí chất ôn hòa như nam thần vườn trường, rất giống hình tượng nam phụ dịu dàng trong các quyển tiểu thuyết ngôn tình.
Người bạn mà cậu nói giúp cậu thu thập chứng cứ ngoại tình là Hứa Kỷ Trạch giúp cậu.
"Gặp lại cậu thật tốt." Hứa Kỷ Trạch ôn hòa nói, ngữ khí có điểm phiêu.
"Điện thoại của tôi mất rồi nên không thể gọi cho anh." Chu Hạc giải thích.
"Cậu trở về cũng...!không đến, gặp tôi." Hứa Kỷ Trạch nhìn cậu đăm đăm nói.
Nghe giọng điệu của anh không thích hợp, Chu Hạc lại gần nhìn kỹ thì Hứa Kỷ Trạch vẫn đứng đó, cả người có rất nhỏ lắc lư, trên người còn mùi rượu, ánh mắt có chút mông lung, anh đây là...!say rồi?
Chu Hạc lo lắng hỏi: "Hứa Kỷ Trạch, anh khỏe không?"
Hứa Kỷ Trạch nhíu mày, nghe không rõ hỏi: "Cậu...!nói cái gì?"
"Sao cậu không đến, gặp tôi?" Hứa Kỷ Trạch đầu óc không quá rõ ràng, lại lặp lại câu nói.
Chu Hạc có thể xác định anh say thật rồi, ngày thường Hứa Kỷ Trạch là bộ dáng bác sĩ tinh anh, yêu cầu cao đến bi3n thái, không chịu được một chút tì vết, sẽ không phải trạng thái lơ mơ như vầy.
"Kỷ Trạch." Chu Hạc thử gọi.
"Hạc Hạc." Hứa Kỷ Trạch lẩm bẩm đáp.
Chu Hạc trên đầu trượt xuống ba đường hắc tuyến, "Hạc Hạc" là cái quỷ gì, phương thức mới để cậu ghê tởm sao?
"Anh ở phòng nào? Tôi đưa anh về." Chu Hạc vẫn rất có kiên nhẫn với người bạn này, tốc độ thật chậm mà hỏi.
Hứa Kỷ Trạch bỗng đi lên ôm chầm lấy cậu, lại hỏi: "Sao cậu không, đến, gặp tôi?"
Chu Hạc bả vai run lên, không phải sợ bị Alpha ôm, mà là sợ anh ấy nôn lên người cậu!!
Lần này Chu