Buổi chiều, tổ đạo diễn đầu cho các nữ khách mời rút thăm phân công công việc.
Nam minh tinh thì làm những công việc dùng đến sức bền như là bổ củi, xách nước, kiểm tra những bóng đèn có trong khu nhà này.
Mặc dù chúng cũng không có cần thiết cho lắm vì khu nhà này vốn đã được chương trình cho kiểm tra vào một ngày trước khi đưa các khách mời đến.
"Chị Thời Tranh, công việc của chị là gì?"
Thời Tranh giơ miếng giấy có ghi nhiệm vụ mà cô vừa rút được cho Lạc Mộ An xem.
Xem xong, Lạc Mộ An vỗ vai Thời Tranh vui vẻ nói: "Chị Thời Tranh, chị may mắn ghê, rút được công việc cũng coi như là nhẹ nhàng."
Lúc này, La Mạc Khiết cũng mấy nữ minh tinh khá đi về phia Thời Tranh, cô ta nhìn vào tờ phiếu ghi nhiệm vụ của Thời Tranh, chống nạnh nói: "Thời Tranh, cô đổi nhiệm vụ với tôi được không?"
Thời Tranh khóe miệng cong lên cười nhẹ, đáy mắt lại không chút cảm xúc hướng về phía La Mạc Khiết: "Tại sao tôi phải đổi với cô?"
La Mạc Khiết bị Thời Tranh hỏi lại nhất thời rơi vào quẫn bách.
Cô ta vốn nghĩ Thời Tranh là người không có chút tiếng tăm gì thì cô ta sẽ có thể tùy ý làm khó.
Nhưng mà, Thời Tranh lại không như vậy, cô vốn không phải quả hồng mềm để người ta tùy ý nắn, bóp.
"Nhiệm vụ này tôi không làm được.
Không phải cô sinh ra ở vùng nông thôn sao? Cô đổi với tôi đi."
La Mạc Khiết giơ ra tờ giấy nhiệm vụ của mình, bên trên có ghi là dọn dẹp chuồng lợn, gà và cho lợn, gà ăn.
Thời Tranh nhìn thấy dòng chữ được ghi trên tờ giấy thì cười nhạt, cô nghiêng đầu, mắt nhìn chằm chằm vào La Mạc Khiết, cô muốn xem thử La Mạc Khiết này sẽ giở ra thủ đoạn nào.
"Tôi nói là không đổi, cô làm gì được tôi?"
Khương Mỹ Kỳ đứng bên cạnh nhịn không được đứng ra nói giúp La Mạc Khiết, cô ta chỉ tay về phía Thời Tranh, nóng nảy nói.
"Này, Thời Tranh, dù gì cô cũng quen thuộc những công việc đó hơn, vậy thì cô đổi với cô ấy đi."
"Các người là ba tôi hay là mẹ tôi mà tôi phải ngenh lời các người? Chỉ dựa vào việc tôi xuất thân nông thôn mà bắt tôi phải đổi cho cô ta sao? Đúng thật là chọc cười tôi mà.
Khương Mỹ Kỳ, nếu như cô đã có thánh tâm thương xót La Mạc Khiết làm công việc đó, sao cô không đổi cho cô ta?" Khương Mỹ Kỳ bị Thời Tranh đáp trả khiến cho cô ta cứng họng, cô ta vốn muốn nhân việc này để trả thù Thời Tranh vì việc trong phòng nghỉ trưa, nhưng bây giờ cô ta lại bị Thời Tranh chặn họng hếtvlầm này đến lần khác.
Khương Mỹ Kỳ không cam tâm, cô ta nắm chặt tay ngăn lửa giận đang cuộn lên trong lòng, khóe miệng nở nụ cười nhẹ nhưng lại khó coi hơn cả khi không cười.
"La Mạc Khiết,