Kể từ sau khi xảy ra mâu thuẫn với những người trong đoàn làm phim, thì dường như Thời Tranh đang bị những người đó cô lập.
Hơn nữa, đạo diễn cũng đang giảm bớt cảnh quay của Thời Tranh.
Nhìn mọi người trong khi quay phim cố gắng giết sức để không lại gần mình, Thời Tranh khẽ cười nhạt sau đó lại tiếp tục công việc của mình.
"Cần tôi giúp gì không?" Mạc Nhật Khánh đi đến bên cạnh ôn nhu cười nói với Thời Tranh.
Thời Tranh nhìn hộp dụng cụ trên tay mình rồi lắc đầu ý muốn nói bản thân không cần Mạc Nhật Khánh giúp đỡ.
Tuy Thời Tranh rất cảm kích anh ta vì đã đến giúp đỡ cô, nhưng cô cũng không muốn Mạc Nhật Khánh vì mình mà bị tổ đạo diễn cắt bớt cảnh quay.
"Anh đi chỗ khác đi." Thời Tranh lạnh nhạt nói rồi đi lướt qua Mạc Nhật Khánh tiến thẳng đến nhà bếp.
Ngày hôm nay chính là ngày mà Thời Tranh xuống bếp nấu ăn.
Được xuống bếp, Thời Tranh thực sự cảm thấy rất vui vẻ vì mấy ngày vừa qua, dạ dày của cô đã bị mấy món ăn do đám người La Mạc Khiết làm dạ dày của Thời Tranh tổn thương không hề nhẹ.
Mấy món ăn nhìn thì đẹp nhưng món thì mặn quá, món thì ngọt quá, món thì chua quá của đám người kia, Thời Tranh nuốt không vô.
Mạc Nhật Khánh nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn của Thời Tranh, ánh mắt anh hiện lên vẻ rối rắm nhưng rất nhanh đã biến mất.
Lúc này, người của chương trình cung, đến bắt chuyện với anh, đối diện với ông kính, Mạc Nhật Khánh chỉ bày ra bộ mặt ôn nhu cười nói rồi đi vào trong nhà bếp.
Những nhân viên quay phim thấy vậy liền đi theo Mạc Nhật Khánh thì phát hiện Thời Tranh đang ở trong đó chuyên tâm sơ chế nguyên liệu.
Bọn họ nhớ đến lời cảnh cáo của Khương Đình liền hỏi qua loa rồi nhanh chóng chuyển cảnh.
Thời Tranh đối với thái độ của bọn họ cũng không có lên tiếng bất mãn gì, cô cứ để mặc bọn họ muốn làm gì thì làm miễn là trả cô đủ tiền cát xê là được.
Cũng vì thái độ này của Thời Tranh, những người đó càng ngày càng quá đáng hơn mà cùng nhau ức hiếp cô.
Tuy nhiên bọn họ lại không biết, tất cả những hành động của họ một chuyện nhỏ cũng đều đến tai An Minh Triết.
Nhìn tập tài liệu để trên bàn, An Minh Triết làm bộ mặt không quan tâm nhưng sát khí đã lan tỏa ra xung quanh khiến cho trợ lý là Bùi Viện đứng gần đấy đổ mồ hôi lạnh.
Cuối cùng, Bùi Viện lấy hết can đảm, lên tiếng hỏi nhỏ.
"An tổng, chuyện của Thời tiểu thư có cần tôi nói với đạo diễn Khương một tiếng không?"
"Không cần thiết." An Minh Triết lạnh nhạt nói.
nhưng bản thân anh lại không phát hiện ra giọng điệu của mình khi nói câu đó có chút hờn dỗi.
Bình thường con nhỏ này bám lấy anh không buông.
Nhiều khi anh còn có cảm giác cô giống như con bạch tuộc vậy, chỉ hận không thể dán chặt lên người anh khiến cho anh cảm thấy chán ghét.
Nhưng bây giờ thì hay rồi, cô bây giờ lại dám không đếm