Edit + Beta: Ruby
----------------
Chuyến du lịch của Hình Vân và Bạch Khiêm Dịch đã bắt đầu.
Bạch Khiêm Dịch chờ mong lại căng thẳng, rốt cuộc mình có thể thoát khỏi kiếp làm việc ngày này qua tháng nọ, bước về phía cuộc sống hạnh phúc không gì lo lắng hay không, toàn bộ trông chờ vào hai ngày này rồi.
"Đi thôi!" Hình Vân hăm hở xách hành lý đi ra phòng ngủ chính.
Bạch Khiêm Dịch thấy thế, cười hỏi: "Ra ngoài chơi là vui thế cơ à?"
Hình Vân gật đầu: "Đương nhiên rồi."
Bạch Khiêm Dịch thấy Hình Vân vui vẻ như thế, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó y còn lo Hình Vân chỉ là đối phó với y, hôm nay thấy Hình Vân như thế, y đoán việc từ chức của mình đã nằm trong tầm tay.
Nếu thành công, y nghỉ việc liền luôn!
*
Dưới sự đề nghị của Tiết Doanh Song, Hình Vân quyết định đi Resort Spa mà lần trước chưa đi được.
Nơi đó không xa, lái xe 3 tiếng là đến, bởi vậy Hình Vân tự mình lái xe.
Trên xe, tâm tình Hình Vân vẫn vui vẻ như trước.
Vui quá đi!
Vừa nghĩ tới sáng nay chính miệng Tiết Doanh Song thừa nhận mình ghen, hắn hạnh phúc đến mức muốn cười vang.
Hôm nay là ngày tốt!
Đã là tháng mười hai, thời tiết càng ngày càng lạnh.
Hôm nay tiết trời không tốt lắm, nhìn từ kính chắn gió ra bên ngoài, bên ngoài một màu tối đen.
Hình Vân nhớ tới buổi tối cơn bão mùa thu ập đến.
Ngày đó Tiết Doanh Song ngồi bên ghế phó lái, toàn thân ướt đẫm, nhìn yếu đuối vô cùng, nhưng lại bình tĩnh không gì sánh được...!Nghĩ đến đây, Hình Vân lại nhìn về phía Bạch Khiêm Dịch trên ghế lái phụ.
Hôm nay Bạch Khiêm Dịch mặc bộ áo khoác xám và áo len mà hắn mua, trông có vẻ tự nhiên phóng khoáng, vô cùng ưu nhã.
Nhưng mà Hình Vân lại nghĩ, thật ra Bạch Khiêm Dịch và Tiết Doanh Song cũng chẳng phải giống nhau như thế.
Nếu lúc này ngồi chỗ đấy là Tiết Doanh Song, trong xe chắc chắn rất náo nhiệt.
Bạch Khiêm Dịch nhìn hắn, Hình Vân chuyển tầm mắt, tập trung lái xe.
*
Bạch Khiêm Dịch chú ý đến tầm mắt của Hình Vân, trái tim bỗng chốc đập điên cuồng, con đường nghỉ việc của y dường như lại sắp đến gần rồi!
Nhưng mà niềm vui đi qua, trong lòng y lại chợt cảm thấy thấp thỏm.
Tuy rằng cả ngày y nghĩ đến việc từ chức, cũng cả ngày nghĩ đến đi nhờ vả Hình Vân, cũng thỉnh thoảng sẽ như lúc này, trong lòng hiện lên một chút do dự.
Y thích Hình Vân, nhưng chỉ là sự yêu thích giữa bạn bè với nhau.
Như vậy đối với Hình Vân, thật không có vấn đề gì chứ...!Hơn nữa, Hình Vân vẫn còn thích y, đúng không?
Bạch Khiêm Dịch càng nghĩ càng hoảng loạn, vì để dời lực chú ý của mình, y chuyển sang quan sát xe Hình Vân.
Đã hai ba năm y không ngồi xe Hình Vân, nhưng xe Hình Vân vẫn như lần trước, không có đồ linh tinh, hút bụi sạch sẽ, sắp xếp vô cùng ngăn nắp.
Y đang muốn mở miệng khen ngợi Hình Vân, chợt phát hiện dưới chân có mảnh giấy.
Nhặt lên xem thử, là một hóa đơn siêu thị, trên hóa đơn ghi chép nội dung mua sắm, nhìn kỹ, lại có không ít những mặt hàng giảm giá.
"Cậu cũng biết đi siêu thị mua đồ giảm giá à." Bạch Khiêm Dịch cười khẽ.
Hình Vân khó hiểu, nhìn Bạch Khiêm Dịch quơ hóa đơn trên tay, hắn mới nói: "À, của Tiết Doanh Song đó."
Nói xong hắn lại bổ sung thêm một câu: "Lúc giảm giá có không ít đồ giá hời nha, có lợi nhất."
Bạch Khiêm Dịch thấy buồn cười, đây không phải là lời mà Hình Vân sẽ nói.
"Cất giúp em ấy đi, kết sổ sách em ấy cần dùng."
Bạch Khiêm Dịch theo lời mở hộp glove box đối diện ghế lái phụ, trong có có vài thứ, nhưng vẫn ngăn nắp như cũ.
Bạch Khiêm Dịch tò mò lấy ra xem, chỉ thấy mấy thẻ tích điểm siêu thị được cất gọn gàng trong ngăn đựng danh thiếp, vừa nhìn cũng biết là bút tích của Tiết Doanh Song.
Bạch Khiêm Dịch như có điều suy nghĩ: "Bình thường đều là cậu chở trợ lý Tiết đi mua đồ à?"
Hình Vân trả lời một cách tự nhiên: "Em ấy không biết lái xe, đương nhiên là tôi chở rồi."
"Các cậu thường cùng đi ra ngoài sao?"
"Lúc đi mua thức ăn."
Không biết lái xe thì để cậu ta nghĩ cách đi, tại sao là cậu phải lái xe đưa cậu ta chứ? Bạch Khiêm Dịch còn chưa từng nghe ông chủ nhà nào mà lái xe đưa đón trợ lý.
Nghi vấn lần nữa quanh quẩn tại trong lòng Bạch Khiêm Dịch, quan hệ hai người này rốt cuộc là như thế nào?
Không thì hỏi thẳng ra đi...!
"Cậu..."
"Đói bụng không?" Lúc này Hình Vân lại mở miệng trước, "Cậu có thèm ăn món gì chứ? Nếu không, gần đây có một cửa hàng tôi muốn ăn thử."
Bạch Khiêm Dịch bị ngắt lời, cũng chỉ có thể đè nén lại nghi vấn, đáp "Được".
*
Hình Vân dẫn Bạch Khiêm Dịch đến một nhà hàng.
Bên ngoài nhà hàng bố trí trang nhã, nhìn vô cùng cao cấp, Bạch Khiêm Dịch còn tưởng gì là quán ăn Nhật gì đó, nhưng vừa nhìn vào quán, trên mặt y không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Cậu vậy mà biết ăn BBQ, cái này cũng thật..."
Thật không tao nhã!
Một đám người xếp hàng lấy thức ăn, cầm trên tay còn không phải là món chế biến riêng của đầu bếp chính!
Hơn nữa một tiệm BBQ, cho dù cửa hàng nói là sử dụng tất cả các nguyên liệu cao cấp nhất, y cũng không dám tin.
Bạch Khiêm Dịch đi vòng quanh tiệm ăn, không thích món xào, không thích món rán, cũng không thích nước sốt, chọn đi chọn lại, cuối cùng đành phải lấy chút rau xà lách.
Lúc trở về chỗ ngồi, y trông thấy trong dĩa Hình Vân đủ các loại thịt, khiếp sợ thêm lần nữa: "Cậu ăn nhiều như vậy à..."
"Đương nhiên, ăn nhiều tốt cho sức khỏe." Hình Vân vừa ăn vừa gật gù, lại nhìn qua dĩa của Bạch Khiêm Dịch, "Cậu ăn ít quá, phải ăn nhiều một chút, như vậy mới có sức làm việc."
Bạch Khiêm Dịch:???
Chuyện gì xảy ra với Hình Vân vậy, đổi nết à?
Thật ra không phải là Hình Vân đổi nết, chỉ là dạo gần đây ăn quá nhiều salad rau củ, sau khi được mì tôm hùm khai trai, cái gì cũng muốn ăn hết.
Hôm nay hắn dẫn Bạch Khiêm Dịch đến quán này, cũng là muốn thử trước xem quán này có hợp khẩu vị hay không, nếu như ăn ngon, lần sau sẽ dẫn Tiết Doanh Song đến.
Nói đến Tiết Doanh Song, Hình Vân nhìn Bạch Khiêm Dịch đang ăn từng miếng từng miếng salad nhỏ xíu ở trước mặt, trong lòng không nhịn được mà nghĩ: Tiết Doanh Song chưa bao giờ ăn ít như vậy.
Nếu như Tiết Doanh Song đến, khẳng định nói phải ăn cho đủ vốn, gì cũng muốn ăn hết...!
"Sashimi tươi chứ?" Lúc này Bạch Khiêm Dịch hỏi.
"Không tệ, cậu thử xem?" Hình Vân đẩy dĩa về phía Bạch Khiêm Dịch, ý bảo Bạch Khiêm Dịch tự gắp.
Nhưng mà chờ vài giây, cá hồi vẫn còn ở đó, ngẩng đầu lại trông thấy vẻ mặt lúng túng của Bạch Khiêm Dịch.
Bạch Khiêm Dịch cười gượng gạo: "Tôi tự đi gắp là được rồi."
Lúc này Hình Vân mới nhớ ra Bạch Khiêm Dịch chưa bao giờ ăn đồ người khác đã nếm qua, hắn vậy mà quên mất.
Nghĩ lại, thật ra bản thân hắn cũng không ăn.
Chỉ là bình thường ở nhà, từ trước đến nay hắn và Tiết Doanh Song cái gì ngon cũng chia nhau ăn, cũng không kiêng kỵ có nước miếng hay không.
Không ngờ hắn và Tiết Doanh Song sống cùng nhau lâu vậy, thậm chí ngay cả thói quen của hắn cũng thay đổi rồi.
*
Bạch Khiêm Dịch từ chối xong, thầm nghĩ tiêu rồi.
Sao y có thể từ chối yêu cầu của Hình Vân chứ? Đây chính là kim chủ ba ba tương lai đó nha!
Nhưng mà Hình Vân lại không nói gì, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, cuối cùng lúc lột vỏ tôm còn nói với y "Nước sốt tôm trộn với mì, ăn cũng không tệ nha, cậu nên thử đi".
Mặc dù như thế, đáy lòng Bạch Khiêm Dịch vẫn thấp thỏm bất an.
Nhà hàng BBQ nằm trên tầng cao nhất ở trung tâm thương mại, sau khi ăn xong, hai người tản bộ tiêu thực trong khu mua sắm.
Khi đi ngang qua một cửa hàng giày, Bạch Khiêm Dịch nhanh trí, nghĩ ra một cách thăm dò.
Người ta thường nói, cách tốt nhất để thử xem một người đàn ông có thật yêu bạn, chính là xem anh ta có bằng lòng tiêu tiền cho bạn hay không.
Y dừng lại trước cửa hàng, ngoảnh lại nói: "Cậu nói ngày mai muốn đi leo núi, nhưng mà giày tôi mang về nước chỉ có một đôi này, để tôi vào mua đôi giày nhé."
"Được." Hình Vân gật đầu.
Hai người vào cửa hàng, Bạch Khiêm Dịch bắt đầu chọn giày.
Trước giờ y đều coi trọng việc mua đồ đạc, không phải thứ tốt nhất, không phải thứ thích hợp nhất thì không cần, bởi vậy chọn đông chọn tây gần nửa giờ, thật vất vả mới nhìn trúng được 2 đôi giày.
"Đôi nào đẹp?"
Lúc Bạch Khiêm Dịch quay đầu lại, chỉ thấy Hình Vân ở sau lưng cũng cầm một đôi giày lên xem.
Hình Vân nghe vậy ngẩng đầu lên, nhìn nghiêm túc, gật đầu: "Đều hợp với cậu."
Bạch Khiêm Dịch nói tiếp: "Vậy mua cho tôi hai đôi đi."
Hình Vân không chút do dự: "Được."
Bạch Khiêm Dịch cười nói: "Cậu thật rộng rãi với tôi nha."
Hình Vân cười khẽ: "Hết cách rồi, thiếu nợ cậu mà."
Nhìn dáng vẻ Hình Vân dứt khoát thanh toán, trong lòng Bạch Khiêm Dịch mừng rỡ, Hình Vân quả nhiên vẫn đối xử tốt với y như lúc trước, xem ra y có thể chuẩn bị từ chức rồi.
Chỉ là y không có chú ý đến, sau khi