A/N: bởi vì Mia với Evan chính thức hẹn hò, tất nhiên là vẫn giữ bí mật với người khác được bao nhiêu thì giữ (theo thời gian trong truyện thì đã là mấy năm rồi, bộ này mình bị rối loạn timeline nên chả nhớ nữa :)), mà thường như vậy thì mọi người sẽ muốn thay đổi xưng hô đúng không? Nhưng cá nhân mình thì cứ thấy sao sao, để như vậy riết cũng không ổn mà để kiểu xưng khác cũng thấy kì kì. Thế nên là chap này mình sẽ thử nghiệm để bọn nó xưng anh-em, nếu mọi người thấy hợp thì nói cho mình biết để từ giờ sẽ đổi luôn nhé?
***********
Bầu không khí xung quanh lúc này có một chút nóng, một chút lạnh, và nhiều chút khó tả. Trịnh trọng, bàng hoàng, ngỡ ngàng, thẫn thờ, những cảm xúc mãnh liệt tựa như tụ họp đông đủ và giằng xé vị thế của nhau để tồn tại thành một thể thống nhất.
Trông thấy ba chàng trai quỳ nửa gối hành lễ trước mình, Mia cảm thấy cổ họng như bị mắc nghẹn. Ngày thường bọn họ vẫn luôn suồng sã tự nhiên với cô đến lâu rồi cũng đã quen thuộc, bây giờ lại thấy họ cung kính mà đối đãi cô như vậy, đúng thật là có chút quái quái gai gai không kiềm được.
Sau khi act cool đứng hình mất năm giây, lúc này Mia mới bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ lan man. Evan vẫn ở sát bên cạnh cô, liên tục kiểm tra cô từ đầu tới đuôi để chắc chắn rằng cô không gặp vấn đề gì.
- Anh đã dặn em vậy mà, rốt cuộc vẫn là xảy ra chuyện xấu nhất!
- Em cũng đâu có ngờ rằng Hina sẽ giật sợi dây chuyền đâu...
Mia bất bình lên tiếng thanh minh. Nhưng mà nói gì thì nói, hôm nay cô đã gây họa lớn thật rồi. Thân phận của cô đã bị phát hiện, về sau có muốn trốn thì cũng trở thành một phi vụ bất khả thi. Bọn thiên thần cũng rất có khả năng đã chuẩn bị một kế hoạch khác để đón đầu họ rồi.
- Còn em, Samantha! Vì sao lại có thể để cho ả ta dắt mũi?! Nếu như bọn anh không xuất hiện thì có phải bây giờ em và Mia đều có chuyện lớn rồi đúng không?!
- Onii-sama, em biết tội! Chỉ là Hina đã đe doạ em cho nên...!
Mà, nhắc tới cái tên Hina, mọi người mới nhớ ra nhân vật phản diện nãy giờ vẫn đang mắt chữ O mồm chữ A ở đằng kia. Tính ra, ả ta mới chính là nguồn cơn cho tất cả những rắc rối đã xảy đến ngày hôm nay có đúng không?
- Evan, còn cô ta—
- Suỵt. Em không cần phải nói gì nữa. Những việc vụn vặt như diệt sâu bọ này cứ để anh lo là được.
Evan áp tay lên hai bên gò má của Mia, dịu dàng xoa nắn, khoé mắt cong cong ánh lên ý niệm cưng chiều. Bởi lẽ ở đây còn có nhiều người nhìn, chứ nếu không cậu đã sớm hôn lên đôi môi anh đào mọng nước của cô rồi.
Để rồi sau đó, chỉ khi cậu vừa đứng lên, ôn nhu bên trong đôi mắt màu lục đã biến thành một mảnh u tối lạnh đến thấu xương, giống như có thể giết chết bất kì ai lỡ rơi vào tầm mắt đó.
- Hina Ruffendore, chính mình đang nghĩ đã sống hơi lâu rồi có phải không?
- Evan-sama—
- Ngươi thử gọi tên ta lần nữa xem?_Giọng nói của Evan bỗng lãnh khốc, mang hơi thở đe dọa đến rùng mình.
- ...Công tước, tiểu nữ không dám nữa._Hai bả vai của Hina giật nảy lên rồi chùng xuống, gương mặt bé gái khả ái phút trước còn cố tỏ ra sáng bừng bây giờ lại xám xịt một màu.
- Bây giờ có mở miệng nói không dám, e rằng cũng đã muộn rồi. David, áp giải ả vào ngục giam.
- Ngục giam!? Không! Không thể nào! Ngài không thể làm thế với tiểu nữ!! Tiểu nữ không muốn vào đó! Tiểu nữ không muốn chết...!!
Hina ngẩng đầu thất kinh, dáng vẻ hoảng loạn hoàn toàn chiếm lấy tất cả mọi nơi trên khuôn mặt đã biến dạng vặn vẹo méo mó.
- Sống hay chết, cái này còn phải dựa vào lão cha đáng kính của ngươi rồi. Nhanh chóng đi David, chúng ta không có nhiều thời gian chơi trò con nít đâu.
David nhận lệnh từ Evan một cách nghiêm túc, chỉ trong một khoảnh khắc thì đã thấy một nhóm người mặc giáp xuất hiện, bao vây xung quanh Hina.
Gia tộc Houston giữ chức vụ "Giám ngục" trong tứ trụ gia tộc, nghĩa là họ có quyền hành và nghĩa vụ bắt giam và canh giữ phạm nhân, cũng như quản lí tất cả hầm ngục ở vương quốc. Bởi vì thế mà Houston chỉ xếp hạng ngay sau gia tộc Wistalia, và theo lẽ đó thì David có quyền hạn còn cao hơn cả Josh và Kyle, nhưng từ trước tới nay cậu chưa bao giờ dùng đến thế lực của mình để áp chế người khác cả, thay vào đó cậu lại thích chính mình làm một tên nhóc tinh nghịch ngổ ngáo hơn.
- Các ngươi dám bắt ta?! Ta chính là đích nữ nhà Ruffendore! Lũ hèn mọn các ngươi làm sao có thể chạm vào ta chứ?!
Hina xem ra đã hoảng đến phát điên rồi. Ả ta điên cuồng gào lên, ma lực của ả bất chợt bùng phát và đánh bật vài tên giáp binh ra xa. Thế nhưng sự ngạo mạn của ả đã không thể tiếp tục được bao lâu khi mà mọi ma lực của ả đột nhiên biến mất như chưa từng tồn tại. Hina trừng lớn nhìn xuống đôi bàn tay trống không vô lực của chính mình, rồi lại nhìn lên Evan, người đang đưa tay chỉ về phía ả, nơi có luồng ma lực màu xanh lục hư hư ảo ảo vẫn còn lượn lờ xung quanh trước khi nó hoàn toàn biến mất.
- Ngài...ngài đã làm gì ta...? Ma lực của ta...!?
- Phế rồi.
Đáp lại bộ dạng hoang mang của Hina lại là một thái độ lạnh nhạt, như thể chuyện Evan vừa mới làm ra chỉ là một việc cỏn con chẳng đáng để vào trong mắt.
Nhìn chung, vampire tầng lớp quý tộc là một sinh vật bẩm sinh có niềm kiêu hãnh cao ngất ngưỡng. Thứ mấu chốt quyết định vai trò và quyền lực của một vampire đều dựa vào ma lực mà họ có được. Ma lực chính là lòng tự tôn cuối cùng của loài vampire. Nếu như bị mất đi thì cũng chẳng khác gì là đã chết.
- Được rồi, ả ta đã không còn gì đáng ngại. Mau đem nó đi đi, đừng làm bẩn mắt điện hạ nữa.
Hina bị Evan làm cho tinh thần chấn động quá độ nên đã ngất rồi, cũng giúp cho mọi thứ được dọn dẹp êm xuôi một cách nhanh gọn, bầu không khí yên tĩnh cuối cùng đã được trả về cho khu rừng.
Evan giống như là đang lưỡng lự suy nghĩ điều gì đó, cậu quay sang Mia, khuôn miệng cứ hết mở ra lại ngậm vào.
- Evan, em không sao. Còn việc gì phải làm, anh cứ đi làm đi.
Mia cười cười bất lực. Là cô, lúc nào cũng là cô làm cản trở công việc của cậu. Lúc nào cô cũng khiến cho cậu phải chạy tới chạy lui lo lắng. Nhưng điều đó sẽ không còn xảy ra nữa. Giờ đây cô đã có ma lực rồi, sẽ không còn ai có thể bắt nạt cô được nữa.
- Nhưng mà...!
- Anh lo gì chứ? Không phải có bọn họ ở đây rồi sao? Họ đều là gia tộc trụ cột, rất lợi hại. Nếu có chuyện gì xảy ra, em đều có thể dựa vào bọn họ mà. Như vậy anh yên tâm rồi chứ?
Evan nhìn sang ba chàng trai đang đứng ở sau lưng cô, khi nghe được cô nhắc đến, Kyle và David đều nhiệt tình gật đầu khẳng định, trong khi Josh thì làm ra bộ mặt khó ở nhưng vẫn không thấy có vẻ gì là muốn từ chối.
Cậu không tin là sẽ có ai bảo vệ cô tốt hơn cậu đâu, nhưng cậu đành phải bất đắc dĩ tin tưởng bọn họ vậy. Dù sao thì, bọn họ đối với cô đều là thật lòng.
- Các cậu nghe rồi đấy. Mia đã tín nhiệm các cậu như vậy. Thế nên, tôi hi vọng khi trở về sẽ đếm đủ tóc của ngài ấy, nếu thiếu một cọng nào, từng người các cậu đều tự giác nhận tội đi.
- Được rồi mà anh trai, đừng có căng thẳng như vậy. Chúng ta nhất định bảo vệ công chúa còn tốt hơn cả cậu đó!
Thấy David vỗ ngực đầy tự tin như vậy, Evan cũng không dặn dò gì thêm.
- Mia, anh có chút chuyện cần phải giải quyết, tạm thời phải rời khỏi ma giới, thời gian...có lẽ sẽ hơi lâu.
- Anh muốn đến nhân giới?
- ...Ừm.
Evan không hỏi vì sao Mia lại biết cậu muốn tới nhân giới. Vì lí do cho điều này hai người đã sớm bàn qua rồi.
- Em biết rồi. Đi nhớ cẩn thận, ưu tiên chính mình trước, nghe không?
- Tuân lệnh, công chúa điện hạ!
Evan dù làm động tác cúi người trịnh trọng nhưng trên mặt lại bày ra điệu bộ cười cợt như muốn khiêu khích người ta đánh đòn.
Ừm, nhìn cái quả đấm đang giơ lên cao và có xu hướng chuyển động với tốc độ cực nhanh theo một hướng hợp với mặt của cậu một góc chín mươi độ của thiếu nữ kia là cậu biết cô sẽ sống rất ổn trong thời gian sắp tới rồi, không cần cậu phải suy nghĩ nhiều nữa.
Evan bắt trọn nắm đấm của Mia vào trong lòng bàn tay rồi kéo xuống trước môi hôn lên. Sau đó, thân ảnh cao ráo của người