Đối với những chủng loài có tuổi thọ vô cùng cao, hoặc thậm chí là bất tử thì gần như họ đều đã quên mất khái niệm về thời gian. Họ chỉ biết, ngày mai đến thì lại sống tiếp ngày mai, có cả một nghìn cái ngày mai thì cũng như nhau cả thôi. Vì vậy mà một năm, hai năm, hai chục năm, chẳng qua chúng cũng chỉ là một con số mà thôi.
Khỏi phải nói, kể từ khi Samantha với Mia tình nghĩa chị em bền chặt như ruột rà thì đã hù dọa đến không biết bao nhiêu người. Trong nhà có Selina một buổi sáng tinh mơ đang uống trà bỗng thấy hai thiếu nữ em em chị chị mà suýt nữa là phun hết ra ngoài. Evan còn lựa thời điểm hai cô gái đang không gặp nhau mà hỏi han Mia xem xem cô có bị lên cơn thần kinh nào để cậu còn chở đi khám cho kịp thời. Ở trường, ai ai cũng biết Samantha vốn có hiềm khích với Mia đó giờ vậy mà đùng một cái hôm sau đi học lại sánh vai nhau cười khúc khích.
Vậy mà cũng đã thêm một vài năm nữa trôi qua rồi. Đương nhiên, một số người nhạy cảm thì luôn canh cánh trong lòng mối nghi hoặc rằng có âm mưu thúi nào đó đằng sau sự thay đổi kì quặc này, nhưng trong suốt thời gian qua lại không hề có chuyện gì bất thường xảy ra, thì họ nhận ra mình đã nghĩ quá nhiều rồi.
Mia cuối cùng cũng thích nghi được với môi trường sống nơi đây và đã sớm ném cuốn lịch mang theo từ nhân giới đến vào sọt rác rồi. Cô còn chẳng quan tâm mình bao nhiêu tuổi nữa, chỉ nhớ ngày sinh nhật, cứ tới hẹn lại lên tiệc tùng thôi. Cô cảm thấy cuộc sống hiện tại thật giống với trước kia: có Evan, có chị em tốt, còn có thêm mấy nam thần làm bạn bè thay vì fan hâm mộ, có Selina như mẹ ruột, có Frederick làm ông. Cuộc đời của cô chưa bao giờ là đầy đủ đến thế. Mia thấy mình có thể hạnh phúc đến nỗi nếu như tất cả những điều này có là giấc mơ thì cô sẽ không muốn tỉnh dậy nữa.
Nhưng mà, đã bảo rồi, ông trời lại cứ nghiện hít drama cơ. Khi Mia mới nở nụ cười chưa được bao lâu, lão ta sẽ lập tức khiến cho khoé môi của cô không còn muốn nâng lên nữa.
- Ai nha, thời gian gần đây chị em các ngươi tình thâm quá nhỉ. Thật là...
Cô công chúa loli tự phong của học viện Rosalie, Hina Ruffendore, lúc này đang khống chế Samantha trong tay, với một con dao bạc kề cận cổ cô ta.
- ...ngứa mắt ta.
Samantha biết rõ tác dụng của dao bạc nên cho dù thế nào cũng không dám động đậy. Cố gắng đè nén sợ hãi, cô hơi ngả đầu về phía sau, vừa vặn kề sát vào tai của Hina, cô rít khẽ qua kẽ răng:
- Chuyện này là thế nào...?! Hina-sama, đây không giống như trong kế hoạch...!
- Samantha! Mau thả em ấy ra, Hina!
Mia hoảng hốt thốt lên. Hai người các cô vốn đang đi dạo chợ phố mua sắm chút đồ, sau đó Samantha lại muốn rủ cô vào rừng hái quả. Bởi lẽ Samantha đã trở thành đứa em gái đáng yêu của Mia, nên bất luận yêu cầu gì của con bé cô đều chiều theo. Nhưng vì sao Hina lại có thể phục kích ở trong rừng được chứ?
Hina nghe xong, bỗng nhiên lại bật cười ha hả. Mãi một lúc sau đó, ả ta mới dừng lại, hít vào vài hơi để lấy lại bình tĩnh rồi hướng Mia kiêu ngạo nói.
- Nào, Mia Griffinter, hiện tại sống chết của ả đang nằm trong tay ta. Ngươi cứu, hay là không cứu?
Mắt thấy lưỡi dao đang càng lúc càng kề cận cổ Samantha, nếu Mia chỉ cần lưỡng lự thêm một giây nào nữa, Samantha thật sự sẽ bị cắt cổ chết mất.
- Hina ta không nói đùa bao giờ. Nếu muốn cứu, thì tuân theo mệnh lệnh này của ta. Không muốn cứu, thì chuẩn bị nhận xác. Ta chỉ cho ngươi 5 giây. Suy nghĩ cẩn thận đi nhé~ 5!
Samantha sợ đến nỗi hai chân đã không còn có thể trụ vững được nữa. Cô có thể cảm nhận được cái lạnh lẽo của lưỡi dao bằng bạc ấy. Nếu cô không chết thì cũng để lại vết sẹo xấu xí, bị người khác phỉ nhổ cả đời. Cô đã bị Hina lừa rồi. Vốn dĩ, ả ta chưa bao giờ muốn chừa lại cái mạng này của cô, còn muốn nhân tiện ngay lúc này mà đồng thời trừ khử cả cô và Mia luôn một lần. Vì sao lại ngu ngốc như vậy, đồng ý bắt tay với con rắn độc này chứ? Bây giờ, cô không chỉ phản bội lòng tin của Mia, còn khiến cho cả cô và chính mình chết dưới tay của Hina!
- 4!
- Mia onee-sama! Đừng lo cho em! Mau chạy đi!
- Samantha em đang nói cái quái gì thế?! Chị làm sao lại có thể bỏ mặc em!?
Nước mắt lăn dài trên gò má của Samantha. Cô sai thật rồi. Ban đầu, đúng là cô cố tình kết thân với Mia chỉ để phối hợp với kế hoạch của Hina mà trừ khử cô. Nhưng biết đâu chữ ngờ, Samantha lại thật sự xem Mia là người thân rồi. Samantha lớn lên không có anh chị em ruột thịt, cha mẹ thường xuyên vắng nhà, cô chỉ có thể tìm đến Evan để giải toả bớt nỗi cô đơn. Nhưng sau khi thân thiết với Mia, Samantha chợt nhận ra Mia rất tốt, yêu cầu gì của cô cũng có thể chiều, giống như là chị ruột, không, thậm chí còn hơn cả chị ruột đối với một số người. Cho dù trước đây cô căm ghét Mia, đối xử tệ với Mia, Mia đều bỏ qua tất cả. Cô có cảm động, nhưng cứ nghĩ đến việc người Evan yêu là Mia, lòng đố kị và ghen tuông lại trỗi dậy, cô lại hận, lại muốn chia rẽ bọn họ. Và cứ như thế, nó đã dẫn cô tới sai lầm của ngày hôm nay.
- 3!
- Hina! Cô điên rồi! Thả Samantha ra!
- 2!
- Được! Tôi đồng ý với điều kiện của cô! Bây giờ thì thả em ấy đi!
Hina nhận được câu trả lời mình muốn nghe, cũng không cần giữ con tin làm gì nữa, ả liền ném Samantha ngã xuống đất, còn không quên trìu mến nhìn cô ta.
- Sammy yêu dấu, chả lẽ ngươi quên mất mục đích của mình rồi? Sao bây giờ kế hoạch sắp thành thì ngươi lại muốn huỷ đi? Bảo con điếm kia chạy trốn? Như vậy lại càng khiến ta có lí do để giết kẻ phản bội ngươi!
- Hina, cô đang nói cái gì...?!_Mia nhíu mày, nghi hoặc nhìn dáng vẻ điên rồ đầy sát khí của Hina.
- Mia Griffinter, ngươi cũng thật là ngu ngốc đến mức chọc ta cười muốn nội thương rồi. Ngươi thật sự nghĩ cô em gái đáng yêu này của ngươi muốn vào rừng hái quả thật sao? Gặp ta ở đây, ngươi nghĩ trên đời này có sự trùng hợp đến vậy à?
Mia lập tức hiểu ra được ý tứ trong lời nói của Hina. Ánh mắt cô dừng lại trên người Samantha, ngưng trọng.
- ...Samantha, lời ả ta nói, là thật ư? Là em cấu kết với ả, lừa chị mắc bẫy?
Samantha lại lặng im không đáp, nước mắt tuôn ra so với giây trước nhiều hơn, còn né tránh ánh mắt của Mia. Chỉ cần nhiêu đó cũng đã xác định được, điều Hina nói hoàn toàn là sự thật.
Hoá ra, điều mà Mia sợ nhất cũng đã thật sự xảy ra. Lại là một trò lợi dụng khác, giống như Katherine đã giả vờ kết thân với cô, chỉ để treo đầu cô ra cho giặc.
- Hahahaha, cảm giác bị người thân thiết phản bội lòng tin thế nào hả? Vi diệu lắm đúng không?_Hina điên điên dại dại cười rộ lên, thấy kẻ khác khó chịu thì lấy đó làm thành tựu của chính mình.
- ...Em ấy lợi dụng lòng tin của ta, đúng vậy.
- Đúng vậy, và bây giờ, ta nên ra lệnh cho ngươi cái gì đây nhỉ—
- ...nhưng mà, đến phút cuối cùng, em ấy lại chọn đứng về phía ta! Tình chị em của chúng ta không phải là giả dối!
Bất ngờ tuyên bố như vậy, Mia ngay lập tức chạy đến bên Samantha, đỡ cô lên, toan dùng hết sức bình sinh để tẩu thoát. Với tính cách của Hina, chắc chắn mệnh lệnh của ả ta sẽ là yêu cầu cô đi chết đi. Mia còn chưa muốn chết sớm như vậy. Đối đầu với kẻ điên như ả ta, tốt nhất chính là đáp lại bằng trò của tiểu nhân mới được!
- Tiện nhân! Dám lật lọng với ta!
Hina vừa thấy Mia tính bỏ chạy lấy người, ả ta chỉ trong chớp mắt đã phóng đến, ngăn được Mia. Nhưng là...
Thứ ả nắm được không phải là tóc, không phải áo, không phải bất cứ bộ phận nào trên cơ thể, mà là sợi dây chuyền sapphire.
- Sợi dây này là Evan-sama tặng ngươi có đúng không? Nó làm chướng mắt ta suốt bao lâu nay rồi.
Hina giơ sợi dây lên ngang mắt, nghịch ngợm lắc nó đung đưa qua lại, trước ánh mắt thất kinh của Mia đang nhìn ả cùng sợi dây chằm chằm.
"...cậu tuyệt đối không được tháo nó ra."
- Oya, sợi dây này quý giá đến mức ngươi sẵn sàng ở lại dâng xác lên cho ta à? Ngươi...—?!!
Khi ả ngẩng đầu lên, cảnh tượng kì quái liền đập vào mắt ả. Từ trong thân thể của Mia bỗng xuất ra những luồng khí màu xanh lam, bao bọc lấy xung quanh cô. Hina còn chưa kịp ngỡ ngàng thì bỗng dưng ả không thể hô hấp được nữa. Samantha ở đằng sau lưng Mia cũng đồng dạng, cô túm lấy phần da thịt ở trước ngực, kịch liệt tìm kiếm không khí để thở.
Hina cảm thấy không thể ở gần Mia thì nhanh chóng nhảy ra xa. Lúc này nhìn kĩ lại, ả kinh hoàng phát hiện.
- Ma lực?! Tại sao con điếm đó lại có thể có ma lực cường đại như vậy?!
Bỗng dưng bị một luồng khí xanh vây hãm, Mia cảm thấy hơi loạn lên. Thứ này là ma lực của cô sao? Quá mạnh rồi! Cô làm cách nào cũng không thể kiểm soát nổi chúng. Nguồn ma lực khủng bố vì không được điều khiển mà bắt đầu tự tung tự tác, chúng lao đi tứ phía, chặt đổ mấy ngọn cây lâu năm ở xung quanh, đất đá bị xới tung lên. Chỉ trong phút chốc, cả một khu vực đều bị san bằng, không còn sót lại thứ gì trừ mấy gốc cây cứng đầu và lớp đất vàng trụi cỏ.
Đến đây, nguồn ma lực giống như là vẫn còn muốn phóng thích thêm nữa. Chúng không ngừng tràn ra khỏi cơ thể của Mia. Tuy nhiên, với khả năng tiếp thu nhanh cấp