Thời gian này, Khả Hân cảm thấy vô cùng
mệt mỏi. Một phần vì tình trạng ốm nghén của
cô có xu hướng tăng lên, một phần vì tin tức về
lễ đính hôn giữa Đình Phong và Hoàng Ly xuất
hiện ngày một nhiều.
Ngày đính hôn đã được định đoạt. Đâu đâu
cũng thấy những bài báo suy đoán về mức độ
hoành tráng của buổi lễ. Nhiều người còn mạnh
dạn khẳng định, đây chính là lễ đính hôn được
chờ đợi nhất của giới thương trường trong năm
hay.
Dù liên tục động viên bản thân là phải mạnh.
mẽ lên, nhưng mỗi lần trông thấy hình ảnh của
hai người họ được cánh phóng viên chụp lại, Khả
Hân không sao đè nén được cảm giác đau đớn
đến tan nát cõi lòng.
Nhất là lần trông thấy trên tay Hoàng Ly đeo.
một món đồ hết sức quen thuộc, đó chính là
chiếc nhẫn Venus Blue, cảm giác đó còn giống
như có ai bóp nghẹt trái tim làm cô không thở được.
Ngày hôm ấy, Khả Hân âm thầm rơi lệ không
biết bao nhiêu lần. Ngay cả những người giúp
việc trông thấy cũng không khỏi đau lòng thay có.
“Cô chủ, đã đến giờ ăn tối.
Chị Tú bưng khay đồ ăn đặt trên bàn, nhắc.
nhở Khả Hân dùng bữa. Thấy cô chủ của mình
vẫn ngẩn người nhìn đắm đăm vào một điểm với
đôi mắt vô hồn, chị Tú thở dài, bước đến bên
cạnh và chạm khẽ vào vai cô.
Khả Hân bỗng giật mình. Cô chớp mắt nhìn
người giúp việc, ngơ ngác không hiểu chuyện gì
đang xảy ra.
Đã vài ngày, chị Tú cảm thấy tâm trạng của
Khả Hân rất nặng nề. Cô hiếm khi đi ra ngoài,
hầu như chỉ nhốt mình trong phòng, lượng cơm
ăn cũng ngày càng ít.
Lúc đầu, chị cứ nghĩ do tâm sinh lý Khả Hân
thay đổi khi mang thai. Nhưng dần dần, chị lại
phát hiện có gì đó không đúng.
Nhớ đến lời dặn dò của người đàn ông
thường xuyên xuất hiện ở đây vào mỗi đêm
khuya khoắt, chị tích cực dụ dỗ Khả Hân.
“Cô đói không? Hôm nay tôi làm rất nhiều.
món mà cô thích, lại có lợi cho thai nhỉ. Cô xem
này”
Chị Tú chỉ cho Khả Hân xem những món ăn
trên bàn, hi vọng kích thích khẩu vị của cô. Đáng
tiếc, Khả Hân chỉ lắc đầu, ý bảo rằng cô không
muốn ăn.
Dùng mọi cách cũng chẳng thể khiến Khả
Hân chịu động đũa, chị Tú đành bất lực từ bỏ.
TU Phiên, trước khi ra khỏi phòng, chị vẫn lên
tiếng khuyên nhủ:
“Dù chán ăn hay khó chịu cô cũng nên cố ăn
một chút. Phụ nữ mang thai phải chăm sóc sức
khỏe tốt thì bé con trong bụng mới khỏe mạnh
được.”
Đến lúc này, Khả Hân mới cứng nhắc gật
đầu. Cô hít một hơi thật sâu, buộc mình không
được suy nghĩ đến chuyện của Hoàng Ly và Đình
Phong nữa.
Dù sao, chuyện của họ cũng như ván đã
đóng thuyền, cô đau buồn hay tự hành hạ bản
thân thì có ích lợi gì chứ.
Bỗng nhiên, Khả Hân cảm thấy vô cùng
chán ghét sự yếu đuối của mình. Con đường này
là do cô chọn, mới chỉ đối mặt với một chút cay.
đắng đầu tiên đã suy sụp như vậy, liệu cô còn
xứng đáng làm chỗ dựa cho đứa con tương lai
không?
Nghĩ vậy, Khả Hân tự xốc lại tỉnh thần, đứng
dậy đi tới bàn ăn và ngồi xuống. Chị Tú có một
tay làm đồ ăn cực kỳ ngon do chị từng có thời
gian làm phụ bếp trong nhà hàng nổi tiếng.
“Tất cả những món ăn trên bàn đều là đồ bổ
dưỡng cho phụ nữ có bầu. Khả Hân bắt đầu
chậm rãi dùng bữa.
Phía ngoài cửa sổ, một bóng dáng cao lớn
đứng nép trong bóng tối, quan sát hết thảy mọi
thứ diễn ra trong phòng.
Đình Phong nhìn chằm chằm vào từng cử
chỉ của Khả Hân. Thấy cô ăn uống tốt hơn mấy
ngày trước, anh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời
trách cứ bản thân không kịp phong tỏa tin tức về
buổi lễ đính hôn làm Khả Hân phiền lòng.
Vô tình lướt qua chiếc bụng hơi phình lên
của Khả Hân, ánh mắt Đình Phong chợt tối lại.
Vài ngày trước, ba anh có hẹn gặp anh để.
nói chuyện về Khả Hân. Ông thằng thừng bảo
rằng bản thân nghi ngờ về cái thai trong bụng
của cô không phải là của anh, yêu cầu anh xác
minh lại.
“Đình Phong, ba nghe nói trước khi con tìm
được Khả Hân, con bé có thời gian ở chung
với…ừm…em trai con. Cái thai lại tương đối trùng
khớp Với khoảng thời gian đó.”
“Là Nhật Dương nói với ba sao?”
Đình Phong lạnh lùng truy hỏi. Kể từ khi ông.
Nam công khai thân phận của Nhật Dương,
ngầm ủng hộ hắn đứng ra tranh giành vị trí thừa
kế tập đoàn Kings, anh đã hoàn toàn coi ông như.
người xa lạ.
Nếu không phải hôm nay ông cố tình đòi
gặp anh cho bằng được, anh đã chẳng thèm tới
nơi này mà nghe ông nói vớ vẩn.
“Ai nói không quan trọng? Ba chỉ muốn biết
sự thật,”
“Sự thật là ba tin lời thằng con hoang đó
thay vì con. Chẳng lẽ trong mắt ba, con võ dụng
đến mức ngay cả đứa con của mình cũng không
nhận ra sao?”
Dứt lời, anh ném cho ông Nam một ánh mắt
cay đắng xen lẫn thất vọng rồi lập tức bỏ đi,
không thèm để ý đến vẻ mặt tức giận đến phun
lửa của ông.
Đình Phong dám chắc Nhật Dương là kẻ
đứng Sau chuyện này nhưng mục đích của hắn là
gi
Là muốn nhục nhã anh? Phá hoại niềm tin
mà anh dành cho Khả Hân?
Hay là hắn thực sự yêu Khả Hân đến phát
cuồng, không từ thủ đoạn để theo đuổi cô?
Dù là lý do gì, anh tuyệt đối không để Nhật
Dương chen một chân vào mối quan hệ giữa anh
và Khả Hân, cho dù anh