“Bác Kim Nhã, má con gửi biếu hai bác ít
chè đậu xanh nha đam mà má con tự làm. Mùa
này ăn món này là mát lắm, giúp thanh nhiệt giải
độc lại đẹp da.
“Dù con thấy da dẻ bác vẫn căng mịn, trắng
hồng, nhưng phụ nữ mình luôn cần phải chăm
sóc bản thân cho thật đẹp bác ạ.”
Hoàng Ly ngọt ngào đặt hộp chè trên bàn,
ngồi xuống nói chuyện với bà Kim Nhã. Từ đợt
gặp lại bà, cô thường xuyên được bà mời đến
nhà chơi. Tuy nhiên, chưa lần nào cô thấy Đình
Phong xuất hiện.
Điều này khiến Hoàng Ly có chút thất vọng.
Thậm chí cô còn hơi oán trách bà Kim Nhã.
Cô tìm cách lấy lòng bà, đóng vai một cô gái
dịu dàng nết na nhưng có năng lực đúng theo.
tiêu chuẩn con dâu của bà. Những tưởng sau đó
bà sẽ nhanh chóng«tác. hợp cho cô và Đình
Phong, hoặc chí ít cũng sắp xếp để cô được gặp
mặt anh.
Đáng tiếc, bà lại không làm vậy. Hoàng Ly
đoán bà Kim Nhã vẫn đang tiếp tục muốn quan
sát và thử thách mình trước khi quyết định.
Cô thầm hối hận khi nói với bà rằng cô
không muốn gặp Đình Phong vì sợ làm ảnh
hưởng đến hạnh phúc gia đình anh. Bởi vì cô
muốn diễn tròn vai của một người con gái luôn
biết suy nghĩ cho người mình yêu.
Tuy nhiên, hơn một tuần trôi qua mà vẫn
không có tiến triển gì. Hoàng Ly đã dần mất kiên
nhẫn. Cô dự định sẽ tự tạo ra “cơ hội” tình cờ
chạm mặt với Đình Phong như lần đầu gặp bà
Kim Nhã ở trước cửa tiệm trang sức.
Hoàng Ly không biết rằng, chưa cần cô tự
tìm gặp Đình Phong thì anh đã xuất hiện trước
mặt cô, theo một cách mà cô không ngờ tới. Tất
nhiên, chuyện này là nói sau.
“Má con khách sao quá, cho bác gửi lời cảm
ơn chị ấy nhé.” Bà Kim Nhã hót Hỗ Ìöt trà cho Hoàng Ly,
heo đuổi vợ cầm} hương 79: Thả câu
sau đó giả bộ trách móc:
“Mà còn con nữa, lần nào đến cũng mang
quà cáp. Bác đã nói chỉ cần con chịu đến nhà
bác chơi là bác vui rồi.”
Thời gian này, bà đã ngầm quan sát Hoàng
Ly rất kỹ, phát hiện cô thực sự không có bất cứ
toan tính gì đối với Đình Phong dù nhiều khi bà
vô tình thử.
Mỗi lần như thế, Hoàng Ly đều tỏ ra bình
thản nhưng bà nhìn thấy được sự đau buồn được.
che dấu rất kỹ trong ánh mắt cô.
Bà Kim Nhã thở dài. Cô bé này thật ngốc.
Còn yêu Đình Phong đến day dứt như vậy mà
vẫn không chịu tìm gặp Đình Phong. Lúc nào.
cũng chỉ âm thầm quan tâm đến gia đình người
cũ. Có lẽ đã đến lúc bà phải nhúng tay vào rồi.
“Không có gì đâu bác, đồ má con tự làm nên
gửi hai bác cùng thưởng thức thôi. đâu có gì quý.
giá ạ. Hơn nữa, con cũng thích phụ má làm mấy
món này mà.”
Hoàng Ly có chút ngượng ngùng. Khuôn
ìn bà Kim Nhã tràn mặt cô ửng hồng,
đẩy sự yêu thương và kính trọng khiến bà vô
cùng xúc động. Bà buột miệng nói:
“Giá mà bác có một người con dâu như con
thì tốt quá.“
Trong mắt Hoàng Ly lóe lên một tia sáng
nhưng nhanh chóng biến mất. Cô vờ cắn môi, vẻ
mặt thoáng chút buồn bã.
“Là con không có phúc được làm con dâu
của bác. Nhưng Khả Hân cũng rất tốt, mặc dù
không thể nói gì nhưng con thấy cô ấy là một
người vợ, người mẹ tốt.”
“Hừ, tốt đẹp gì cái ngữ ấy. Nếu không phải
nó dùng mánh lới hèn hạ thì chắc gì bây giờ đã
có vị trí như thế này. Mà thôi, đừng nhắc đến nó
nữa. Nói cho bác nghe, trở về Việt Nam con có
dự định gì rồi?”
“Dạ, hôm nay qua đây con cũng định nói với
bác về điều này ạ. Ba ngày nữa, con sẽ biểu diễn
tại một sân khấu lớn. Con muốn mời hai bác đến
xem với tư cách khách mời danh dự ạ.”
Vừa nói, Hoàng Ly vừa rút ra từ trong túi
xách hai chiếc phone (mời được thiết kế cực
kỳ tinh tế. Trên đó nổi bật hình ảnh của cô với
những từ ngữ hoa mỹ như: Thiên nga làng múa,
nghệ sĩ nổi tiếng thế giới.
“Vậy sao? Chúc mừng con nhé, hôm đó
chắc chắn hai bác sẽ đến.”
Bà Kim Nhã vui vẻ nhìn ngắm hai tấm vé mời
trên tay, biểu hiện yêu thích không hề che dấu
khiến khóe môi Hoàng Ly khẽ cong lên.
Bỗng, bà Kim Nhã chăm chú nhìn Hoàng Ly,
dò hỏi:
“Con không muốn mời Đình Phong tới xem
con biểu diễn sao?”
Hoàng Ly nở một nụ cười buồn, lắc đầu
không cần suy nghĩ.
“Con chỉ cần hai bác đến dự là đủ. Còn anh
Đình Phong…con sợ anh ấy không muốn. Hơn
nữa, cũng sợ Khả Hân hiểu lầm.”
Bà Kim Nhã đang định mở miệng nói gì thì
Hoàng Ly đã vội ngăn lại:
“Con biết bác thương con, nhưng chuyện
này thì con không gỗng ý. Mong bác hiểu cho
heo đuổi vợ cm} Chương 79: Thả cấu.
con ạ”
Thấy Hoàng Ly dứt khoát từ chối, bà Kim
Nhã cũng không nói thêm gì. Nhưng trong lòng
đã hạ quyết tâm, nhất định hôm đó bà phải mang
Đình Phong đi bằng được.
Mỗi người một suy nghĩ nên bầu không khí
đột nhiên an tĩnh lại, chỉ đến khi một giọng nói
non nớt vang lên mới khiến cả hai giật mình.
“Bà nội ơi”
Bé Bin lững lững bước từ trên tầng xuống.
Vẻ mặt cậu như vừa ngủ dậy, trên tay vẫn còn
ôm chú gấu bông. Đây là thói quen của cậu mỗi
lần sang nhà ông bà nội ở qua đêm.
“Ôi cục cưng của bà đã dậy rồi hả?”
Bà Kim Nhã vội vàng đứng dậy, bước về phía
cầu thang ôm lấy cháu nội, hôn một cái rõ kêu
lên