Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Siêu mẫu quốc tế, cô còn chưa nghĩ xa đến vậy, cô chỉ muốn trả lại tất cả cho bọn họ….
Để Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu phải trả giá lớn.
12h trưa, Thiên Nghệ mở cuộc họp sớm, Hàn Vũ Phàm đã lâu không ăn cơm cùng cô đột nhiên kéo cô đến nhà hàng Tây, hơn nữa còn đặt một bàn tiệc dưới ánh nến. Nhìn hoa hồng đỏ và ánh nền, Đường Ninh chẳng có biểu cảm gì, dưới sự trợ giúp của Hàn Vũ Phàm, cô ngồi vào ghế.
“Chọn cho em bò beefsteak thăn em thích nhất này.”
Đường Ninh sửng sốt không nói, thì ra cô và Hàn Vũ Phàm ở bên nhau 5 năm, vhp lại không nhớ rõ sở thích của cô.
“Như thế nào? Không thích sao?”
Đường Ninh đang muốn nói chuyện, đột nhiên đầu bếp mặc trang phục màu trắng bưng cái khau tới bỗng nhiên dừng ở bàn hai người, hơn nữa còn kính cẩn nói với Đường Ninh: “Đường tiểu thư, hôm nay có bò beefsteak than filet mà cô thích nhất, chúc cô tân hôn vui vẻ…”
Hàn Vũ Phàm vừa nghe, sắc mặt biến đổi nhưng lại không thể phát tác, chỉ có thể ngượng ngùng đổi đĩa cho Đường Ninh: “Em đổi khẩu vị hả?”
“Cảm ơn, nhưng mà chúng tôi còn chưa kết hôn!” Đường Ninh không để ý tới Hàn Vũ Phàm mà ngẩng đầu giải thích với đầu bếp: “Ông có lòng rồi, nghe tôi nói một lần liền nhớ.”
Đầu bếp lễ phép rời đi, mà lúc này Đường Ninh mới quay đầu lại.
“Lần sau anh nhất định sẽ nhớ kỹ… bà xã thích ăn cái gì!” Hàn Vũ Phàm như nói cho mình nghe vậy.
“Ăn nhanh đi lát còn phải xem bản thảo.” Đường Ninh cười lạnh trong lòng nhưng vẫn làm như khong có gì… chẳng qua lại nhận được một tin nhắn từ 0819, mở xem tin nhắn, là Mặc Đình gửi tới.
Mà 0819 chính là ngày hôm qua bọn họ kết hôn.
“Bò beefsteak là anh cho người chuẩn bị, ý của đầu bếp là…. Chúc chúng ta tân hôn vui vẻ.”
Đường Ninh phì cười sau đó ở dưới bàn nhắn lại: “Sao anh biết em ở đâu chứ?”
“Anh muốn biết đương nhiên có thể biết.” Mặc Đình bình tĩnh nhắn tới một câu.
Đường Ninh cầm di động nhìn xung quanh nhưng lại không thấy anh đâu, tuy không biết anh làm sao lại tặng món quà tri kỉ này nhưng Đường Ninh vẫn cảm nhận được giống như anh đang ở gần đây vậy.
Tồn tại như vị đế vương, làm cho người ta không cách nào bỏ qua, không cách nào cự tuyệt.
“Đường Ninh, em đang nhìn gì vậy?” Hàn Vũ Phàm duỗi tay kéo cô, trong mắt đều là sự nghi hoặc.
“Không có gì……” Đường Ninh lắc đầu, trấn định tách đề tài: “Vũ Phàm, chúng ta định khi nào mới đi đăng ký kết hôn?”
“Chờ phong ba lần này qua đã, em cũng biết Vũ Nhu đang chờ kết quả bình chọn top người mẫu hàng đầu, đây là thời cơ để cô ấy bay lên. Đường Ninh, may mắn có em, nếu không… có lẽ lần này Vũ Nhu bị hủy rồi.” Hàn Vũ Phàm rót cho Đường Ninh ly rượu đỏ, hơn nữa còn cụng ly với cô.
“Em sẽ cho anh nhận gấp bội về mình.” Đường Ninh cười vui vẻ, lúm đồng tiền hai bên má càng làm cô thêm thanh lệ.
Nhưng mà lúc này Hàn Vũ Phàm chẳng thể nhận ra, trong lòng đã sớm bị lời thổi bên tai của Mặc Vũ Nhu làm cho thần kinh tê liệt càng sẽ không chú ý cách nói chuyện của Đường Ninh.
“Đường Ninh, để em chịu khổ rồi…”
Đường Ninh hiểu đây là chút ngon ngọt duy nhất trước khi để cô bối nồi nhưng mà bên trong đều thẩm thấu thuốc độc hết rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Còn có, sau khi họp báo, em liên hệ với quản lý của em, xem ra đối phó với dạng người như cô ta chỉ có thể đi theo con đường pháp luật mà thôi.”
“Vâng.” Đường Ninh cười như nước suối ngọt lành vậy.
Muốn động tới chị Long đó là chuyện không có khả năng!
2h30 chiều, trong đại sảnh của Thiên Nghệ đã tụ tập đủ đám phóng viên từ các tòa soạn, đối với lần công khai lên tiếng lần này của Đường Ninh, ai ai cũng hứng thú.
Bởi vì mặc kệ là người