Tạ Vĩ Kỳ thực sự rất chăm trồng cây si khi điểm danh đầy đủ một ngày ba lần nhắn tin hỏi thăm Bạch Vân Tuyết.
Những ngày đầu đi làm của cô, Tạ Vĩ Kỳ điểm danh mỗi ngày nghe cô kể xấu tên sếp khó tính của mình và luôn ở
trong tư thế sẵn sàng lắng nghe sẵn sàng an ủi.
Nhưng cô không thể nói rằng lý do lớn nhất cô ghét Lăng Lập Thành chính là vì hắn bắt cô học thuộc gương mặt của mọi người trong một ngày.
Dù sao nguyên do mọi chuyện đều do căn bệnh của cô mà ra nên cô chỉ có thể than thở với bạn thân và gia đình mình mà thôi.
Trong những tuần này, Tạ Vĩ Kỳ luôn cố gắng hẹn cô ra ngoài nhưng vì cô còn đang phải nhớ quá nhiều gương mặt mới nên cảm thấy không muốn tìm cách ghi nhớ mặt anh ta nên luôn tìm cách từ chối.
Điều này khiến anh trai cô cau mày hỏi khi mọi người đang chuẩn bị đi du lịch:
- Em không thích Tạ Vĩ Kỳ hả?
- Không có em bình thường mà.
- Vậy sao em không đồng ý đi chơi với cậu ta? Cậu ta hỏi anh đấy.
Mọi người đều dừng mọi công việc dang dở lót dép hóng drama.
Bạch Vân Tuyết ngại ngùng lè lưỡi trả lời:
- Tại em chưa nhớ mặt anh ấy.
Dạo này ngày nào cũng phải ghi nhớ gương mặt mới, giờ lại bắt em cứ phải vừa đi chơi vừa cố nhớ.
Em lười.
Câu cuối khiến mọi người thật sự dở khóc dở cười, ba Vân liền xoa đầu cô cười:
- Con gái nên để mấy tên đó đến tìm hiểu con không cần gấp.
- Cha à.
Cha mà cứ khuyên hai chị như vậy thì bao giờ con mới có thể cưới Sa Sa chứ.
Tự nhiên có hai quả bom nổ chậm to đùng chắn đường.
Vân Hải Băng gõ đầu em mình cái cốc khiến cậu vừa ôm đầu vừa la:
- Chị đánh em?
- Phải gọi là chị Châu Sa.
- Hơn chục tuổi thì cưới về vẫn chỉ là em thôi.
Em chưa gọi là tiểu Sa là may rồi ấy.
- EM….
- Thôi.
Vân Phong nói đúng đấy.
Mấy ông bố đừng có giữ con gái trong nhà, chúng tôi đây lo lắng lắm biết không hả?
Mẹ Lý và mẹ Bạch cau mày nhìn ba người cha cưng con gái không nỡ gả đi mà trách yêu.
Cả ba nhà có bốn cô con gái và hai người con trai.
Bạch Vũ Hải cùng với Vân Như Hoa và Vân Phong cùng với Lý Châu Sa là hai cặp
đôi thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau và yêu nhau khiến các bố vỗ đùi vui mừng vì phù sa không chảy ruộng ngoài.
- Thôi được rồi, mọi người chuẩn bị đi chơi mà nên vui vẻ.
Cha Bạch an ủi vợ mình.
Bạch Vũ Hải liền hỏi:
- Tạ Vĩ Kỳ cũng muốn đi chung.
Mọi người nghĩ sao?
Ba người cha thì có vẻ không hài lòng định từ chối nhưng mấy bà mẹ cùng các chị em bạn dì lại vô cùng hứng khởi đồng thanh:
- CHO ĐI CHUNG LIỀN.
Thấy sự hứng khởi của mọi người mà Vũ Hải bật cười khi ba ông bố thở dài xuôi theo, quay lại hỏi em gái mình:
- Em sao?
- Em hả? Sao cũng được thôi.
Dù sao đi chung thì mọi người có thể giúp em nhận mặt không cần suy nghĩ nhiều là được.
Lần nữa mọi người phải bật cười bất lực vì sự ngây ngô của cô gái nhỏ.
- Được rồi chuẩn bị đi thôi.
Cậu ta sẽ tự chạy xe đến đó.
- Được rồi xuất phát.
Lần này đi biển nên mọi người đã thuê sẵn một villa rộng gần bờ biển để nghỉ dưỡng.
Đến nơi thì Tạ Vĩ Kỳ đã chờ sẵn ở cửa, Bạch Vũ Hải liền xuống xe chào hỏi:
- Đến sớm vậy? Có phải chờ không?
- Em cũng mới đến thôi.
- Vậy thì vào trong đi không nắng.
- Dạ.
Sau khi chào hỏi và tập kết tại phòng khách Bạch Vũ Hải lúc này mới giới thiệu mọi người với Vĩ Kỳ:
- Giới thiệu với mọi người đây là Tạ Vĩ Kỳ, từng làm việc với con và là người đã giúp tiểu Tuyết tìm việc.
À giới thiệu với cậu, đây là cha mẹ anh, bên cạnh là cha Vân, rồi đến cha mẹ Lý, Vân Phong và Như Hoa thì cậu biết rồi.
Bên trái tiểu Tuyết là Lý Châu Sa và còn lại là Vân Hải Băng.
Mọi người vô cùng hào hứng vẫy tay chào người mới, Tạ Vĩ Kỳ lễ phép đứng dậy cúi chào mọi người nhưng rồi lúng túng:
- Chào cả nhà….
À …
- Sao thế anh Vĩ Kỳ nhiều người quá hả?
Tạ Vĩ Kỳ ngại ngùng gãi tai:
- À… Ừm… Không biết con hỏi có thô lỗ không? Nhưng tại sao anh Vũ Hải đều gọi mọi người là cha mẹ ạ? Nếu gọi là cha Vân vì chị Như Hoa thì con hiểu.
Nhưng cha mẹ Lý hình như…
Vân Phong cười giải thích:
- Không sao nhiều người mới biết gia đình tụi em cũng đều tò mò.
Để em giải thích.
Ban đầu, mẹ Bạch và mẹ em vốn là bạn thân sau khi kết hôn lại ở cạnh nhà nhau nên thân hơn.
Sau đó Lý gia cũng chuyển đến bên cạnh, Sa Sa
còn cùng tuổi với hai bà chị Hải Băng và Vân Tuyết nên cả ba gia đình bắt đầu chơi chung luôn.
Xong từ lúc nào thì em cũng không biết nhưng tất cả đều gọi cha mẹ.
Như người một nhà vậy.
Nên giờ anh thấy đấy mỗi người ở đây đều có ba người cha và hai người