Từ lúc chúng tôi rời khỏi biệt thự mới chừng hai giờ, vậy mà nơi này đột nhiên xuất hiện thêm nhiều âm khí.
Nếu không phải một ngôi mộ tập thể được khai quật thì hẳn nơi này đột nhiên có nhiều quỷ hồn thoát ra.
Tiểu khu này không có gì khác so với lúc chúng tôi rời đi, vẫn xanh mát yên tĩnh, không hề có động thổ khởi công xây dựng gì cho nên không phải là do đào phải mộ tập thể.
Vậy thì là… nguyên nhân thứ hai.
Có điều ngoại trừ âm khí mênh mang thì một quỷ hồn tôi cũng chưa nhìn thấy.
“Chà, hơi lạnh.
Khu biệt thự này đúng là đặc biệt, vào giữa hè lại mát mẻ như vậy, thật đúng nơi phong thuỷ bảo địa.” Người lái xe cũng chịu ảnh hưởng của âm khí, lạnh đến run lập cập.
Ha ha, không biết nếu anh ta có thể nhìn thấy sương mù bên ngoài mênh mang âm khí thì không biết có còn thấy nơi này là phong thuỷ bảo địa không?
Tôi cười khổ trong lòng, nói mấy câu có lệ với tài xế rồi nhỏ giọng hỏi Cố Chước: “Âm khí nặng như vậy, anh có thấy quỷ không?”
“Cô còn không nhìn thấy, tôi đương nhiên càng nhìn không thấy.” Nói xong Cố Chước xoay người nhìn ra ngoài: “Có điều xem tình hình này, cô gái Chu Sa kia muốn ra gặp chúng ta.”
“Hả?”
Sao anh lại biết Boss muốn ra để gặp anh?
Tôi chưa kịp lên tiếng, tài xế ngồi trước đột nhiên lớn tiếng tức giận: “Mẹ kiếp, kẻ vô văn hoá nào lại đỗ xe giữa đường thế này, phía trước cũng không đặt gì cảnh báo! May ông đây còn tinh mắt không thì đã đâm vào, có khi còn bắt ông đây chịu trách nhiệm.
Mẹ nó!”
Tài xế hùng hùng hổ hổ.
Trong làn sương mù dày đặc xa xa phía trước thật sự có một chiếc xe hơi màu đen như ẩn như hiện đang đỗ.
Được bao trùm bởi màu xám đen của âm khí, chiếc xe màu đen kia giống như có màu để ẩn mình, tôi đang nhìn chằm chằm quan sát làn sương mù dày đặc mà cũng không để ý tới nó.
Thật may, tài xế không thấy âm khí nồng đậm này, chiếc ô tô màu đen kia ông ta lại thấy rất rõ.
Đường bị chiếc ô tô kia chặn, taxi không cách nào đi tiếp vào bên trong, tôi và Cố Chước bèn xuống ở chỗ này.
Tài xế vẫn bực tức với chiếc xe kia, cũng phải, đang đi yên ổn thì một chiếc xe lù lù xuất hiện chặn đường, nhẹ nhàng thì nói là vô văn hoá, nặng lời thì có thể nói gây nguy hiểm cho xã hội, có khi còn định ăn vạ.
Dù sao trong luật cũng quy định rõ ràng, xe đâm vào đuôi xe khác sẽ phải chịu trách nhiệm, chỉ cần xe phía sau là của anh thì anh sẽ phải bồi thường.
Cũng may Cố Chước đã được nghỉ ngơi hơn một giờ, sức đã khôi phục được bảy tám phần.
Hiện tại anh ấy cũng không nôn nóng truy tìm hồn phách lão Nhạc, đợi tôi xuống xe rồi vươn tay ra: “Giữ chặt lấy tôi.”
“Hả? Để làm gì?” Tôi nhìn Cố Chước đầy vẻ khó hiểu.
“Vừa rồi để quỷ nhập quá nhiều, cơ thể chịu không nổi.” Cố Chước nói.
Lý do rất chính đáng nhưng sắc mặt anh ấy một chút cũng không có vẻ gì là chịu không nổi.
Dù sao cũng là người phái dưỡng thi, có thể khống chế cân bằng âm dương, sao có thể bởi vì có ít âm khí trên người là sẽ ăn không tiêu.
Nếu tôi nhớ không lầm, anh ấy có tên Thi tiên sinh là bởi vì luôn gắn bó làm bạn với một thi thể, âm khí trên người đã sớm nặng hơn bình thường, vậy mà còn bị chuyện này ảnh hưởng?
Tôi nhìn Cố Chước đầy vẻ nghi ngờ.
Cố Chước chớp chớp mắt với tôi, ý bảo tôi phối hợp một chút.
Anh ấy đang làm cái quỷ gì đây?
Từ lúc tôi phát hiện âm khí nơi này nặng anh ấy liền nói Chu Sa muốn xuất hiện, hay là anh ấy phát hiện ra điều gì?
Đã hiểu ý anh ấy, tôi ngại ngùng vươn tay, nắm lấy bàn tay anh ấy.
Bàn tay anh ấy ấm áp, năm ngón tay thon dài nắm lấy tay tôi.
Cảm giác rất kỳ lạ, bàn tay bị anh ấy nắm lấy bắt đầu tê liệt như có dòng điện chạy qua.
Anh ấy đưa tôi đi về phía chiếc ô tô màu đen.
Tiến gần đến chiếc xe màu đen trong làn sương mù mịt, có thể nghe thấy tiếng trẻ con khóc trong xe, có tiếng đập vào xe kêu cứu.
Xe nhìn từ phía sau không thấy có vấn đề gì, nhưng đến khi nhìn đằng trước, tôi không khỏi hít vào một hơi lạnh.
Toàn bộ đầu trước xe bẹp dúm, bánh xe còn không thấy tăm hơi đâu.
“Tách! Tách!” Có tiếng nước nhỏ xuống.
Dọc theo cửa xe, một dòng máu tươi đang nhỏ xuống mặt đất.
Khoang điều khiển cũng bị đâm bẹp, kim loại chọc vào người ngồi trước, máu thịt mơ hồ.
Trong xe có ba người, là người mẹ mang theo hai đứa con sinh đôi.
Lúc này người mẹ ngồi lái đã chết thảm, hai đứa con sinh đôi vì ngồi ở hàng ghế sau, lại được đặt trong hai ghế trẻ em có tính bảo vệ cho nên chỉ bị thương ngoài da.
Hai đứa bé hiển nhiên rất sợ hãi, đừng nói là trẻ con, dù người trưởng thành gặp tai nạn xe nghiêm trọng như này cũng sẽ sợ phát điên.
Cho dù tôi đừng từ ngoài nhìn mà còn thấy lạnh sống lưng, lông dựng đứng cả lên.
Hai đứa đứa bé điên cuồng đập vào cánh cửa kêu cứu, tôi lập tức buông tay Cố Chước, muốn kéo cánh cửa đem hai đứa bé ra.
Cố Chước lại nắm chặt lấy tay tôi: “Cô muốn làm gì?”
“Đương nhiên là cứu người, anh không thấy hai đứa nó đã bị thương à!” Tôi vội kêu lên.
“Cô nhìn kỹ lại xem, hai đứa bé chỉ là bị thương à?” Cố Chước nhíu mày, chỉ vào hai đứa bé nói.
Tôi quay đầu nhìn lại, thấy hai đứa bé vừa rồi chỉ bị thương ngoài da trong chớp mắt trán đã phồng lên, cổ còn sưng rất to, nhìn tôi thở hổn hển.
“Cứu chúng cháu, chúng cháu không muốn chết, có ai không?” Mặc dù bị như vậy, hai đứa bé vẫn không ngừng kêu cứu.
Đây hiển nhiên không phải người sống.
Cũng phải, âm khí nồng đậm vây quanh như vậy, người bị thương rất khó sống sót.
Âm khí sẽ theo miệng vết thương để xâm chiếm lấy thân thể.
Chỉ là, hình ảnh chân thật như vậy nhất định không phải hư cấu, rất nhiều thời điểm quỷ vật xuất hiện trước mặt người sẽ mang bộ dáng trước khi chết của nó.
Đoạn đường này bằng phẳng, xung quanh không có dấu vết xe khác va chạm, thậm chí cây cối cũng không có, chiếc xe này giống như bị một thứ từ hư không đè bẹp xuống, càng giống như sau khi bị dâm mới di chuyển tới nơi này.
Nếu có cảnh sát điều tra ở đây, nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ nói chỗ này không phải là hiện trường đầu tiên của vụ án.
Nhưng xe ở ngay trước mặt chúng tôi, hai đứa bé khóc