Editor: Dánh
"Không có dùng thủ đoạn không trong sáng." Thương Yến lập tức phủ nhận lời của Thương Trị.
Vốn là đang thân mật với cô gái nhỏ bị cắt ngang đã khiến tâm tình anh khó chịu. Bây giờ còn nghe lời nói của anh trai, anh càng cảm thấy ngực nghẹn tức vô cùng.
Thương Yến tự động bỏ qua nguyên nhân thật sự ban đầu hai người ở bên nhau. Anh nghĩ, bản thân và Kiều Nguyệt là hai người thích nhau, chuyện gì anh cũng nghe cô gái nhỏ, chưa từng ép buộc cô.
Thương Trị căn bản không tin lời Thương Yến nói.
Cái đứa em trai này của hắn bình thường chỉ biết làm mặt lạnh, không có chút tế bào lãng mạn, luôn làm việc theo ý mình, chưa bao giờ nghĩ cho cảm xúc người khác.
Kiều Nguyệt là cô gái vừa vào đại học, vừa đúng tuổi thích lời ngon tiếng ngọt, thích được dỗ dành, chắc chắn sẽ không thích ông chú lạnh nhạt không thú vị như Thương Yến.
Còn chưa nói tới cô còn có một người bạn trai xuất sắc.
Thương Trị càng phân tích càng cảm thấy suy đoán của mình là đúng, Thương Yến chắc chắn đã dùng thủ đoạn gì đó ép buộc con gái nhà người ta.
Sắc mặt hắn trầm xuống, nghiêm túc nói: "A Yến, Kiều Nguyệt không có lí do gì để ở bên em hết. Người ta có bạn trai, với lại lần đầu gặp mặt, thái độ của người ta đối với em rất sợ hãi, sao có thể trong khoảng thời gian ngắn thích em được chứ?"
Thương Trị thở dài, ngữ khí cố gắng ôn hòa nhất có thể: "A Yến, nhà mình không thể làm loại chuyện này được."
Nghe anh mình nhắc đến tên bạn trai cũ của cô gái nhỏ, sắc mặt Thương Yến cực kì kém, lạnh lùng nói: "Em đã làm cái gì?"
"Ép buộc Kiều Nguyệt ở bên em." Thương Trị trừng anh, "Bây giờ em lập tức xin lỗi con gái nhà người ta, sau này đừng làm phiền người ta nữa. Em cũng đã một đống tuổi rồi, đến bạn học cháu gái mình cũng không tha, mất mặt."
Thương Yến không thích nhất là người khác so sánh tuổi của anh và cô gái nhỏ. Anh nhìn Thương Trị, biểu tình trên mặt đạm mạc, "Anh, em không có ép buộc Nguyệt Nguyệt, em với em ấy là tự do yêu đương."
Anh vẫn luôn rất thích cô gái nhỏ, cô gái nhỏ vừa rồi cũng thừa nhận anh là người đàn ông của cô, sau này sẽ đối xử tốt với anh.
cô gái nhỏ và anh xác thật là tự do yêu đương.
"Tự do yêu đương?" Sắc mặt Thương Trị tối sầm, "Vừa rồi em nói người trong tin đồn với em luôn là Nguyệt Nguyệt, lúc trước lần đầu tiên em nhắc việc này với anh là nói em đang bao nuôi Kiều Nguyệt. Tự em nói xem, người nào tự do yêu đương bắt đầu bằng việc bao nuôi con gái nhà người ta?"
"Vì sao tự do yêu đương không thể bắt đầu bằng việc bao nuôi?" Thần sắc Thương Yến không kiên nhẫn, anh không thích nghe người khác nói cô gái nhỏ không thích anh.
Anh lạnh mặt nhấn mạnh, "Em và Nguyệt Nguyệt rất tốt, chúng em là không có khả năng sẽ tách ra, em ấy đã đồng ý với em hai năm sau sẽ gả cho em."
Vẻ mặt Thương Trị vẫn hoài nghi. Hắn trầm tư vài giây, "Để anh tự mình hỏi Kiều Nguyệt."
Vài phút sau, ba người ngồi vây quanh cái bàn, Thương Yến ngồi bên cạnh Kiều Nguyệt, duỗi tay muốn ôm eo cô gái nhỏ.
"Anh làm gì đó." Kiều Nguyệt nhỏ giọng nói, trừng anh một cái, đẩy tay anh ra.
Cô nhìn về phía Thương Trị, thẳng người, gương mặt ửng đỏ, ấp úng gọi: "Chú Thương."
Thật mất mặt, bị trưởng bối bắt gặp cô và Thương Yến hôn môi. Đều do Thương Yến, cả ngày không đứng đắn, chỉ nghĩ hôn cô.
Cô gái nhỏ không cho anh ôm, Thương Yến lạnh mặt nhìn anh mình, chỉ mong hắn mau rời đi, đừng quấy rầy anh và cô gái nhỏ thân mật.
Thương Trị không được tự nhiên ho một tiếng. Kiều Nguyệt bằng tuổi với con gái mình, nhìn qua vẫn là cô gái ngây thơ.
Chỉ cần nghĩ đến em trai mình một đống tuổi còn liên lụy con gái nhà người ta, trương mặt già của hắn không nhịn được hồng lên.
Nếu hiện tại có người đàn ông 30 tuổi xuất hiện nói là bạn trai của Oánh Oánh, hắn nhất định sẽ đánh gãy chân chó của đối phương.
Thương Trị nhìn Kiều Nguyệt, ngữ khí ôn hòa mở miệng: "Nguyệt Nguyệt, con đừng sợ, có chuyện gì thì cứ nói ra, chú làm chủ cho con."
Sắc mặt Thương Yến lạnh lùng. Bộ dáng anh trai anh bây giờ giống như rất hy vọng anh có ép buộc cô gái nhỏ cái gì đó, hận không thể chia rẽ hai người họ.
Anh lạnh giọng nói: "Anh, em ..."
"Em câm miệng." Thần sắc Thương Trị nghiêm túc, "Bây giờ em không được nói chuyện."
Ánh mắt hắn dừng trên người Kiều Nguyệt, khuôn mặt nghiêm túc trở nên nhu hòa, "Nguyệt Nguyệt, con cứ nói, đừng sợ nó."
Thương Yến trầm khuôn mặt vẫn muốn mở miệng nói chuyện, Kiều Nguyệt vươn tay lặng lẽ nhéo anh vài cái.
"Chú Thương, con không có chuyện gì." Thanh âm Kiều Nguyệt thấp thấp mềm mại, trên mặt hiện lên xấu hổ, mặt đỏ hồng nhìn thoáng qua Thương Yến, cúi đầu nói: "Thương Yến đối với con rất tốt, con rất thích anh ấy."
Thương Trị cũng là người từng trải, hắn thấy Kiều Nguyệt mặt đầy thẹn thùng, ánh mắt toát ra ngượng ngùng, biết cô gái nhỏ này thật sự thích Thương Yến.
Nhưng hắn cứ cảm thấy chuyện ngay từ đầu không đơn giản như vậy.
Cô gái nhỏ đột nhiên tỏ tình khiến lòng Thương Yến nhũn ra, anh sờ đầu cô gái nhỏ, muốn lập tức hôn cô, cắn cô.
Ép xuống xúc động trong lòng, Thương Yến ngẩng đầu nhìn Thương Trị, "Anh, em không có lừa anh, em và Nguyệt Nguyệt là tự do yêu đương, hai người bọn em thích nhau, bây giờ anh có thể đi rồi."
Thương Trị nhẹ nhàng liếc anh, "Em gấp cái gì, anh còn chuyện khác chưa hỏi."
Thương Yến vội vã muốn đuổi Thương Trị đi để thân mật với cô gái nhỏ. Ngữ khí anh bực bội mở miệng: "Anh, anh còn có gì muốn hỏi? Em và Kiều Nguyệt sẽ không tách ra, hai năm sau chúng em chắc chắn sẽ kết hôn, bây giờ tụi em đã ở chung luôn rồi."
"Chuyện anh muốn nói là chuyện này." Sắc mặt Thương Trị thật trịnh trọng.
Lần trước hắn và Dung Lê đi đến nhà Thương Yến, cũng biết anh và bạn gái đã ở chung. Nhưng hiện tại biết cô bạn gái đó là Kiều Nguyệt, trong lòng hắn cứ có cảm giác tội lỗi nhàn nhạt.
Em trai hắn đã 30 tuổi, còn dụ luôn bạn học cháu gái mình về nhà, nếu sau này người nhà Kiều Nguyệt biết, hắn cũng không biết công đạo với người ta như thế nào.
Không được tự nhiên ho khan vài tiếng, Thương Trị nói: "Nguyệt Nguyệt, con bây giờ còn nhỏ, nên chú trọng việc học, trước con cứ dọn về kí túc xá trường học ở. Ý chú là, con và A Yến cứ tìm thời gian đính hôn trước, chờ đến lúc con đủ tuổi rồi thì các con liền kết hôn."
Kiều Nguyệt còn chưa đáp lời, Thương Yến lập tức phản đối, "Em không đồng ý."
Anh nhìn về phía Thương Trị, thong dong bình tĩnh mở miệng: "Em và Nguyệt Nguyệt đã ngủ chung, buổi tối